Ngày Dung Cảnh tìm đến đáy vực, Phong Tần rời đi, Ngọc Tử Thư xuống bếp, hắn thì ở trong phòng uống thuốc ngủ cả một ngày.
Dĩ nhiên, Vân Thiển Nguyệt cũng phụng bồi hắn ngủ một ngày.
Buổi tối, Dung Cảnh tỉnh ngủ, đã hạ sốt, tinh thần tốt lên một chút. Vân Thiển Nguyệt cũng ngủ đủ, tinh thần cũng rất tốt, lấy ra bức tranh nàng cùng Ngọc Tử Thư, Phong Tần đã vẽ, xem như là báu vật quý giá đưa cho Dung Cảnh xem.
Dung Cảnh cẩn thận nhìn thoáng qua ba bức họa, không lên tiếng.
“Như thế nào? Chúng ta vẻ có đẹp hay không?” Vân Thiển Nguyệt nhìn ba bức họa, yêu thích không buông tay hỏi Dung Cảnh.
“Ừ!” Dung Cảnh nhẹ nhàng đáp một tiếng.
Vân Thiển Nguyệt nhận được lời khen của hắn, vui thích thu ba bức họa lại.
“Ngọc thái tử, đánh một ván cờ, như thế nào?” Dung Cảnh nhìn về phía Ngọc Tử Thư đang ngồi thưởng thức trà ở cách đó không xa hỏi.
Ngọc Tử Thư nhìn lướt qua Vân Thiển Nguyệt đang thu hồi ba bức họa, nhìn con ngươi thanh tuyền của Dung Cảnh đang chợt lóe lên gợn sóng, hắn khẽ mỉm cười, để chén trà xuống, chậm rãi nói: “Thân thể Cảnh thế tử đã tốt hơn, nếu có nhã hứng này, Tử Thư nào dám khước từ.”
Dung Cảnh nhận được đáp ứng, đẩy chăn ra, xuống giường, đi về phía bàn.
Vân Thiển Nguyệt thu thập xong ba bức họa, xoay người lại, chỉ thấy hai người đã ngồi ở trước bàn, nàng cũng hăng hái đi tới, vội vàng đi tới trước bàn ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515933/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.