Vân Thiển Nguyệt nhìn Phong Tẫn, đại não nhanh chóng tiêu hóa lời của hắn.
Hai đạo thánh chỉ đổi thành hai đạo thánh chỉ trống, di chiếu của lão hoàng đế trở thành một lời nói suông? Ánh mắt nàng giật giật, nhớ tới ba thánh chỉ trong tay Đức Thân vương, Hiếu Thân vương, Vân Vương gia, lão hoàng đế nói rõ ba đạo thánh chỉ quy nhất làm hiệu (3 thánh chỉ có hiệu lực như nhau),như vậy hiện tại. . . . . .
Là Dung Cảnh đổi thánh chỉ?
Việc này nói rõ nguyên nhân vì sao hắn có thể bình tĩnh thong dong sau khi thánh chỉ thứ nhất được đọc xong?
Nàng nhớ tới hắn vẫn nói với nàng, chỉ là một đạo thánh chỉ mà thôi. . . . .
“Nữ nhân ngu xuẩn. Đừng nói với ta ngươi không biết hai đạo thánh chỉ còn lại là thánh chỉ trống, cho nên mới khiến mình giận thành cái bộ dạng quỷ này?” Phong Tẫn nhìn Vân Thiển Nguyệt, thoáng chốc sắc mặt lại chuyển thành âm u.
“Quản cái gì mà có biết hay không biết chứ? Một đạo thánh chỉ cũng là thánh chỉ! Vì sao hắn lại không đổi luôn hoặc là hủy luôn đi?” Vân Thiển Nguyệt hừ một tiếng, cũng không có bởi biết được tin tức này mà hết giận.
Phong Tẫn nhìn nàng, u ám đã tản đi, thoáng chốc cười, hừ nói: “Ta đã sớm không ưa người kia rồi, chuyện lớn như vậy hắn cũng có thể nháy mắt một cái cũng không nháy, quả thực không phải là người. Hôm nay ngươi tốt nhất tranh thủ chút ít cho ta, để cho hắn nếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515928/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.