Người ngồi trong xe không phải là Dung Cảnh, mà là nam tử trẻ tuổi mặc một thân cẩm y hoa bào tuổi tương đương với Dung Cảnh. Nam tử có dung mạo tuyệt diễm, tóc đen như mực, làn da như ngọc, lông mày đen như than vẽ, như tiên nhân tuyệt mỹ sắc sảo, như viễn sơn màu xanh tụ tập tại tất cả các bông hoa vào mùa xuân thu, hội tụ tất cả tinh hoa của màu sắc, phàm là người nhìn thấy hắn, trong đầu cũng sẽ không tự chủ được mà nghĩ đến bốn chữ “Ngọc chất che hoa”.
Dõi mắt khắp thiên hạ, người có thể xứng đáng với bốn chữ “Ngọc chất cái hoa” này, không phải thái tử Đông Hải quốc thì ai.
Thái tử Đông Hải quốc, Ngọc Tử Thư, trời sinh hoa diễm, dung mạo tuyệt đẹp, dung nhan tựa ngọc. Sinh không thể nói, năm tuổi mới mở miệng, xuất khẩu thành thơ, trợ giúp con dân, trấn hưng Đông Hải, được ngàn vạn dân chúng kính yêu. Đông Hải có một câu nói lưu truyền rất rộng rãi, “Tôn thái tử lệnh, tương đương với tôn vương lệnh.”
Mặc dù trăm năm qua Thiên Thánh cùng Đông Hải không thường qua lại, nhưng lời đồn đãi về thái tử Đông Hải quốc mơ hồ vẫn có người truyền tới.
Thiên Thánh có Dung Cảnh, “Tôn so thiên tử, nhã che vương hầu.”
Đông Hải có thái tử, “Trời sinh hoa diễm, ngọc chất che hoa.”
Danh tiếng hai người kia, lưu truyền rất rộng, nhưng cho tới nay chưa từng xuất hiện cùng nhau.
Dạ Khinh Nhiễm hiển nhiên không ngờ rằng hôm nay, đột nhiên lại gặp được Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515893/quyen-3-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.