Vân Thiển Nguyệt kỳ lạ nhìn lỗ tai Dung Cảnh, than thở, người này lại còn biết đỏ mặt? Không dễ nha!
“Hiện tại ngươi thừa nhận hắn là bình dấm chua rồi?” Tam công tử liếc Dung Cảnh một cái, sắc mặt hòa hoãn bớt.
Vân Thiển Nguyệt cười gật đầu, “Thừa nhận!”
Tam công tử xoắn hai bức họa trong tay lại, nhét vào trong tay áo, lát sau, hắn bỗng nhiên đưa tay, kéo Vân Thiển Nguyệt vào trong ngực, ôm chặt lấy, Dung Cảnh quay đầu đi, Vân Thiển Nguyệt sửng sốt, chỉ nghe giọng nói có chút khàn khàn, “Hôm đó ở trong phòng ngươi một nhóm người hoà thuận vui vẻ kể chuyện xưa, mặc dù bên ngoài tuyết lạnh vẫn đang rơi, nhưng ta cảm thấy thật là ấm áp, nơi nào có ngươi, cũng cảm giác giống như một gia đình, không có thân phận, địa vị cao thấp, không có cãi vã chửi rủa mắt lạnh khinh thường, ở tòa tiểu viện của Hiếu thân vương phủ nhiều năm như thế này, ta chưa từng cảm giác được hai chữ gia đình. Từ trước đến nay trong lòng càng không biết người nhà là thứ gì. Nhưng hôm đó ngươi để cho ta hiểu, mặc dù không có liên hệ máu mủ, cũng có thể là người nhà.”
Sắc mặt Vân Thiển Nguyệt ấm áp, lộ ra nụ cười, tùy ý để Tam công tử ôm vào trong ngực, lẳng lặng nghe.
Ánh mắt Dung Cảnh lộ ra một tầng sóng lớn, lại chậm rãi biến mất, cũng không ra tay kéo Tam công tử ra.
“Hôm đó ta đã nghĩ rằng sau này sẽ ỷ lại vào ngươi, nơi nào cũng không đi, luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515891/quyen-3-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.