Edit: Chang Chang
Beta: LeticiaVân Thiển Nguyệt ngẩn ra, không dám tin nhìn Dung Cảnh, hắn và gia gia đánh cuộc là động phòng hoa chúc?
“Nếu nàng không thay Vân gia gia hạ ván cờ này, ta thắng chắc rồi!” Dung Cảnh nhìn Vân Thiển Nguyệt, nhẹ nhàng thở dài.
Vân Thiển Nguyệt lập tức cảm thấy bầu trời vô cùng xám xịt, nàng nhìn Vân lão Vương gia, Vân lão Vương gia gật đầu với nàng, nàng lập tứcđứng lên, tức giận nhìn chằm chằm Dung Cảnh, “Vậy sao ngươi không nóisớm? Nếu ngươi sớm nói ra, đánh chết ta cũng không thay ông hạ cờ!”
“Xú nha đầu!” Vân lão Vương gia tức giận mắng một câu, “Ngươi biết xấu hổ hay không! Muốn cùng hắn động phòng như vậy?”
Mặt Vân Thiển Nguyệt đỏ lên, có chút xấu hổ và giận dữ nói: “Tất nhiên là muốn rồi!”
Vân lão Vương gia hung hăng lườm Vân Thiển Nguyệt, ria mép vểnh lên, mắng: “Không có tiền đồ!”
Vân Thiển Nguyệt hừ một tiếng, đỏ mặt không nói lời nào, đúng là cóchút không có tiền đồ thật! Nhưng nàng đâu có biết hai người này đánhcuộc cái gì? Còn tưởng rằng lão già họm hẹm này buồn bực, gọi Dung Cảnhtới đánh cờ như bình thường đấy!
Dung Cảnh vươn tay, kéo Vân Thiển Nguyệt vào trong ngực, nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ, giận dữ củanàng, bỗng nhiên chôn mặt vào bả vai nàng cúi đầu nở nụ cười, cười rấtvui vẻ.
“Ngươi cười cái gì?” Vân Thiển Nguyệt đỏ mặt hỏi.
“Vân Thiển Nguyệt, thì ra là nàng muốn ta như vậy à!” Nụ cười củaDung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515773/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.