Edit: Gà son
Beta: Leticia
Vân Thiển Nguyệt hít vào một hơi, trong hơi thở đầy rẫy mùi thơm tuyết liên nhàn nhạt trên người Dung Cảnh, nàng tựa vào nơi ngực hắn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cảm thấy tất cả mệt nhọc bôn ba của đoạn đường này đều ở giờ khắc nhìn thấy hắn mà tiêu tán. Toàn bộ sức nặng cả người đều tựa vào trong lồng ngực hắn, an ổn thoải mái nói không ra lời.
Dung Cảnh cúi đầu nhìn người trong ngực, thon thả tinh tế, yếu đuối nói không ra lời, nhưng khi ôm trong ngực hắn, lại làm cho ngực hắn tràn đầy, đầy tới tận trái tim, loại tưởng niệm thỏa mãn tận xương này mặc dù ôm nàng vào trong ngực rồi dường như vẫn muốn tràn ra ngoài. Cánh tay hắn không tự chủ được ôm chặt, chặt lại chặt nữa, tựa hồ muốn nàng hòa vào thân thể mình.
“Dung Cảnh, ta nhớ ngươi lắm!” Vân Thiển Nguyệt lẩm bẩm nói.
“Ta cũng nhớ nàng! Ngoan!” Dung Cảnh nhẹ nhàng cười cười, ôn nhu như nước.
“Hai người các ngươi thật là không biết xấu hổ ! Không thấy được nơi này còn nhiều người như vậy sao?” Nam Lăng Duệ ngồi ở trên ngựa, nhìn hai người bĩu môi, dọc theo con đường này ngoại trừ ở phía sau Vân Thiển Nguyệt ăn bụi đất thì chính là bị khinh bỉ, hôm nay đều đói bụng đến nỗi trước ngực dán vào lưng rồi. Hắn vốn là có thể không cần trở lại, nhưng muốn theo cái tiểu nha đầu này một đường, nhưng cái tiểu nha đầu này không cảm kích, lại muốn thay Dung Cảnh coi chừng tiểu nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515758/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.