Edit: Gà son
Beta: Leticia
Giọng nói của Vân Thiển Nguyệt vừa nhẹ nhàng lại vô cùng ấm áp, dường như còn ẩn chứa nồng đậm tình ý cùng với tưởng niệm.
Nam Lăng Duệ đi ở phía sau dừng chân lại một chút, chợt liếc trắng mắt, hừ nói: “Thật là nữ bất trung lưu(con gái lớn không dùng được).”
Vân Thiển Nguyệt coi như không nghe thấy, nhấc chân đi thẳng về phía trước. Nghĩ tới mới ngắn ngủn hai ba ngày đi, nàng thật sự rất nhớ Dung Cảnh rồi. Hận không thể mọc thêm cánh bay trở về. Đi hai bước nghe thấy Nam Lăng Duệ phía sau lười biếng chậm rãi bước về phía trước, tiếng bước chân giẫm trên mặt đất đạp đạp bên tai không dứt, nàng suy nghĩ một chút hỏi Hoa Lạc: “Hoa Lạc, hiện tại đội ngũ sứ giả Nam Cương và Nam Lương đi tới đâu rồi?”
“Hồi Tiểu chú, nhận được tin tức nói còn đang ở Vân Thành.” Hoa Lạc nói.
“Như vậy à!” Vân Thiển Nguyệt quay đầu lại nhìn Nam Lăng Duệ, đề nghị nói: “Ca ca, nếu không thì ca cứ ở lại chỗ này đi! Chờ đội ngũ sứ giả Nam Lương đi tới thì ca theo họ trở về Nam Lương, ca vừa có thể nghỉ ngơi, để tránh sau khi trở về còn phải bôn ba một vòng nữa. Dù sao nơi này cách Phượng Hoàng quan gần như vậy, qua Phượng Hoàng quan chính là ranh giới Nam Lương rồi.”
“Không cần!” Nam Lăng Duệ lắc đầu.
“Không phải là ca mệt mỏi sao?” Vân Thiển Nguyệt nhướn mày.
“Không mệt!” Tiếng bước chân Nam Lăng Duệ lập tức nhẹ đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515755/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.