Edit: YueBeta: LeticiaVân Thiển Nguyệt còn muốn nói nữa thì môi Dung Cảnh đã rơi xuống, nên đành nuốt lời vừa muốn nói trở về. Vân Thiển Nguyệt im lặng, trợn mắtnhìn Dung Cảnh, làm sao cũng không nghĩ ra nàng mang theo hắn rời đi,lại rơi đúng vào trên mái hiên nhà hắn. Đều nói thỏ khôn có ba hang, hắn có mấy cái hang đây?
“Ngoan, nhắm mắt lại.” Dung Cảnh nhìn Vân Thiển Nguyệt, dùng giọng nói ôn nhu dụ dỗ.
“Ta đói bụng” Vân Thiển Nguyệt mở to hai mắt, bởi vì khoảng cách khágần nàng có thể nhìn rõ sắc mặt trong suốt trắng nõn của Dung Cảnh cùngvới tia máu rất nhỏ trong mắt hắn. Đêm hôm qua rốt cuộc là hắn đã giàyvò chính mình như thế nào chứ. Tên khốn kiếp này!
“Ta cũng đói bụng. Ta ăn trước.” Dung Cảnh cúi đầu ngậm lấy môi củanàng. Môi của hắn thì ấm áp, môi của Vân Thiển Nguyệt thì mát lạnh, mộtnóng một lạnh đụng nhau, thân thể hai người đồng thời run lên.
Vân Thiển Nguyệt đưa tay đẩy Dung Cảnh ra , đỏ mặt tức giận nói: “Tại sao không để cho ta ăn trước?”
“Ah, vậy chúng ta cùng nhau ăn.” Dung Cảnh cầm chặt tay nàng, nặng nề hạ cánh môi hôn xuống cánh môi nàng, không chừa ra một chút khe hở nào.
Vân Thiển Nguyệt không thể mở miệng, trong khoảnh khắc cánh môi mátlạnh của nàng liền bị cánh môi ấm áp của hắn bao trùm, nàng chỉ có thểnhắm mắt lại, tất cả giác quan chưa từng nhạy cảm như lúc này. Hơi thởnhư tuyết liên(hoa sen trắng) của hắn bao phủ lấy nàng, trong nháy mắt thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515645/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.