Edit: YueBeta: LeticiaHuyền Ca tựa hồ không nghĩ tới Vân Thiển Nguyệt lại đuổi theo, hắnkhẽ giật mình, trong nháy mắt ghìm chặt ngựa cương, xe ngựa dừng lại,hắn vui mừng nhìn nàng. Trong nhận thức của hắn, hắn biết Thiển Nguyệttiểu thư không phải là người vô tình vô nghĩa, nàng không phải là khôngcó tình cảm với thế tử. Mặc dù nàng khôi phục trí nhớ, chuyện phát sinhgiữa nàng cùng thế tử trong suốt thời gian qua cũng không phải nói xóabỏ là có thể coi như chưa từng tồn tại đấy. Vân Thiển Nguyệt nhìn gươngmặt vui mừng của Huyền Ca, ánh mắt lướt qua hắn, nhìn về phía buồng xe.Buồng xe được rèm che chắn, nàng nhìn trong chốc lát, trong xe cũngkhông có bất kì động tĩnh hay âm thanh nào truyền ra. Loáng thoáng cóthể cảm giác được người bên trong thường ngày luôn nhẹ nhàng thanh thoát nhưng hôm nay hô hấp có chút nặng nề. Cánh môi nàng mân lên thật chặt,cũng không nói gì. “Thiển Nguyệt tiểu thư, thế tử ngài ấy. . . . . .”Huyền Ca thấy Vân Thiển Nguyệt chỉ nhìn buồng xe hồi lâu không nói lờinào, rốt cục không nhịn được mở miệng. “Huyền Ca!” Huyền Ca vừa mới mởmiệng, Dung Cảnh liền lên tiếng cắt đứt lời của hắn. Huyền Ca nói mộtnửa nhất thời phải nuốt trở về, hắn ai oán nhìn Vân Thiển Nguyệt mộtcái, cúi đầu, không nói thêm gì nữa. Vân Thiển Nguyệt chỉ nhìn địaphương Dung Cảnh vừa lên tiếng, vẫn không mở miệng. “Ta tưởng là ai lớngiá như vậy! Hóa ra là Cảnh thế tử!” Phong Tẫn vốn đang nhắm mắt bỗngnhiên mở ra, nhìn buồng xe được bức màn che lại, rồi nhìn lướt qua VânThiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515642/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.