Edit: Phương ThảoBeta: Vi ViVân Thiển Nguyệt nhìn cỗ xe ngựa bình thường kia, nghĩ tới vị Thất hoàng tử này thật khiêm tốn.
Ánh mắt Dung Cảnh tùm tòi trên mặt VânThiển Nguyệt trong phút chốc, không thấy bất cứ lại thường nào, hắnkhông để lại dấu vết dời tầm mắt, tiếp tục đi nhẹ nhàng, chậm chạp vềphía về trước, nhưng mà tay nắm tay Vân Thiển Nguyệt rất chặt.
“Ngươi xem người ta khiêm tốn bao nhiêu, ngươi nhìn lại ngươi đi, dường như sợ lão hoàng đế không biết ngươi cónhiều tiền vậy.” Vân Thiển Nguyệt không thấy Thất hoàng tử, nghĩ rằnghẳn là ở trong xe, thu hồi tầm mắt, mắng Dung Cảnh một tiếng. Thấthoàng tử ngồi một chiếc xe ngựa bình thường còn không bằng gia quyếnquan viên, như vậy quá bình dân đi, lão hoàng đế làm sao không yêuthích?
“Nếu ta không cho hắn biết ta có tiền, những năm này ta bệnh nặng, Vinh vương phủ sợ là sớm không tồn tại.” Dung Cảnh nói.
Vân Thiển Nguyệt tỉnh ngộ, lập tức hiểu ý của Dung Cảnh. Hôm nay quốc khố trống không, Vinh vương phủ là thủ phủđệ nhất thiên hạ, có thể nói là giàu có nhất nước. Lão hoàng đế muốn của cải của Vinh vương phủ, đại khái là Dung Cảnh giấu tiền tài quá kín,khiến cho lão hoàng đế xem được sờ không được, cho nên những năm này hắn bệnh nặng, nhưng Vinh vương phủ không có bị lão hoàng đế nuốt. Nàng bĩu môi, không cam lòng nói lầm bầm: “Ngươi rõ là xảo trá như hồ ly!”
“Nếu không có mạng, còn dễ nói, nếu không có tiền, lấy cái gì cưới ngươi?” Dung Cảnh thờ ơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515583/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.