Vân Thiển Nguyệt một đường chậm rãi trởvề phòng của Dung Cảnh, nghĩ tới chờ hắn trở lại nàng sẽ đùa con chim ấy một tý, tốt nhất để cho con vật nhỏ kia làm phản sau này sẽ không dámmách lẻo nữa.
Phòng của Dung Cảnh sớm không còn lộnxộn, được thu xếp lại rất sạch sẽ ngăn nắp. Trên bàn bay lư hương, hương này không giống với các loại huân hương bình thương của các nhà bìnhthường, mà là hương an thần nhè nhẹ, khiến người ta đi vào căn phòngliền cảm thấy tất cả rắc rối đều tan đi, tâm thần yên ổn.
Vân Thiển Nguyệt bước tới bàn rót chéntrà, nước trà nóng, hiển nhiên vừa mới pha xong, trên bàn bày bánh tinhxảo, làm người nhìn là muốn ăn. Nàng bốc miếng bánh ngọt cho vào miệng,hài lòng gật đầu, nói với Thanh Thường: “Thanh Thường, ngày khác ngươiđi theo ta đi! Có người tỉ mỉ như ngươi vậy, những ngày sau này sẽ thoải mái!”
“Thiển Nguyệt tiểu thư ý nói nô tỳ chuẩn bị trà nước và bánh ngọt này cho ngài sao? Đây không phải là công laocủa nô tỷ, là thế tử sớm phái Thanh Đề trở lại truyền lời phân phó. Nóingài ăn chút bánh ngọt rồi tắm mới có sức, bụng rỗng mà tắm thì khôngtốt cho sức khỏe. Bánh ngọt này là Dược lão được thế tử phân phó dùngthuốc tốt sắc thành nước nhào với bột làm thành, xem như là dược thiện.Ngài có thế tử chăm sóc, đâu còn cần nô tỳ?” Thanh Thường đẩy rèm cửa đi vào, vừa cười, vừa đi đến tủ treo quần áo lấy bộ đồ sạch sẽ cho VânThiển Nguyệt, “ Chờ ngài tắm xong ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515576/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.