Edit: Pe thươngBeta: Vi ViHoa Lạc chỉ nói một câu đã khiến cho Vân Thiển Nguyệt vừa thẹn vừa giận, bỏ lại một câu nói hung ác liền quayđầu thi triển kinh công đến xe ngựa của Dung Cảnh, chốc lát đã đến trước xe, nàng vén màn che, quả nhiên thấy Dung Cảnh đang ngồi ở trong xe,nàng tức giận nhìn chằm chằm hắn, quát: “Dung Cảnh, ngươi xem đã làm rachuyện gì !”
Dung Cảnh đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy vậy chậm rãi nhích người nhìn về phía Vân Thiển Nguyệt ,thấy nàngtức giận đứng trước xe, sắc mặt không biết là tức giận hay xấu hổ mà đỏbừng, Hắn mở trừng hai mắt, thấp giọng hỏi nàng: “Nàng chỉ ở trên núiđợi đến nửa đêm mà thôi, làm sao lại tức giận như vậy. Ta đã làm rachuyện gì ?”
Vân Thiển Nguyệt đưa tay chỉ vào cổ của mình, tức giận nói: “Ngươi nhìn xem!”
Dung cảnh nhìn theo hướng ngón tay củaVân Thiển Nguyệt, thấy trên cổ nàng vẫn còn dấu vết màu hồng, lúc nàymặt trời lên cao, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống, dấu vết trên chiếc cổtrắng noãn càng thêm rõ ràng, trái tim hắn thoáng rung động, ánh mắtnhìn Vân Thiển Nguyệt trở nên vô cùng dịu dàng, cười nói: “À, thì ranàng nói cái này, đúng là chuyện tốt ta làm”
“Bây giờ ngươi mau làm nó biến mất, mau” Vân Thiển ra lệnh cho Dung Cảnh.
“Không làm được!” Dung Cảnh lắc đầu. Chảng những không không làm được, hắn còn muốn nhiều hơn.
“Không phải là ngươi rất tài giỏi sao ?Không gì là không làm được sao? Ngay cả cái này cũng không làm được?”Vân Thiển Nguyệt tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515574/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.