Vân Thiển Nguyệt đi vào phòng bếp, gian phòng bếp nhỏ không có mộtbóng người. Chẳng những không có một bóng người, nồi bên trên bếp lòcũng không thấy. Chỉ nghe mùi cá cùng mùi cháo tràn ngập trong phòng,hiển nhiên là cháo và cá mà nàng vừa mới ăn là từ nơi này làm ra. Nàngđi đến trước bếp lò, chỉ thấy còn dấu vết của bát tô mới bị lấy đi, nàng nghiến nghiến răng, nghĩ đến Huyền ca thật không hỗ là người bên cạnhDung Cảnh, cũng có tâm địa gian xảo biết phòng ngừa rắc rối có thể xuấthiện . Hôm nay phòng bếp nhỏ ngay cả bo1nh cá đều không có, đừng nóibóng người. Nàng nhất thời cáu giận càng lớn, quay người ra khỏi phòngbếp nhỏ.
Đứng trong nội viện, Vân Thiển Nguyệt mím môi, chậm rãi thả ra nộilực từ đan điền để tìm kiếm, phát hiện ngoại trừ Dung Cảnh đang ở chủphòng Tây Sương viện ăn cá ra, trong nội viện không có một bóng người.Vậy nghĩ là Huyền ca đã sớm mang theo người làm cá chạy mất. Nàng thuhồi nội lực, chỉ có một chút thời gian như vậy mà cái trán đã có mồ hôitoát ra, nghĩ lại Huyền ca nói rất đúng, loại phóng nội lực ra ngoài dọthám để biết động tĩnh chung quanh quả thật rất tổn hại công lực, nàngvề sau sẽ không làm nựa.
Giương mắt bắt gặp Dung Cảnh ngồi ở trong phòng, ưu nhã thưởng thứccá, phía trước cửa sổ chiếu ra bóng dáng cũng mộc mạc lịch sự tao nhãnhư thế, nàng đột nhiên cảm giác được hôm nay cứ như vậy mà mang mộtbụng trở về thật sự là quá thiệt thòi, dù thế nào cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-the-tu-phi/2515455/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.