Dưới bầu trời đêm, trong một tiểu viện phủ Đại tướng quân, Hồng Luyện môn chủ Tuyết Sơn Ngâm ngửa đầu ngắm trăng, Bắc Cực môn chủ Tư Không Minh cúi đầu thưởng thức trà.
- Tư Không môn chủ, ngươi nói Nhị công tử này là thế nào với U hậu?
Tuyết Sơn Ngâm giọng nói như tên gọi, tiếng nói lộ ra điểm bá đạo.
Tư Không Minh cười hắc hắc hai tiếng, nói:
- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?
- Vậy ngươi nói xem vì sao chúng ta phải nghe mệnh lệnh của hắn?
Tư Không Minh nâng mặt nạ lên đội vào mặt, nhìn về phía Tuyết Sơn Ngâm:
- Theo ngươi là tại sao?
- A, ngươi thật là, thôi ta nói vậy.
Tuyết Sơn Ngâm cười nói
- Đương nhiên là bởi vì lệnh bài U Minh Thiên, lệnh bài trong tay Phong Hỏa nha đầu, mà nha đầu kia lại nghe lời Nhị công tử, chúng ta tự nhiên cũng phải nghe mệnh lệnh của Nhị công tử.
- Đó không phải là mấu chốt.
Tuyết Sơn Ngâm thò người ra tới gần Tư Không Minh, thấp giọng nói:
- Ngươi có nghĩ tới, U hậu có thể tái xuất giang hồ?
Tư Không Minh cũng không đáp mà hỏi lại:
- Khi ngươi thấy lệnh bài U Minh Thiên thì có cảm giác gì?
Tuyết Sơn Ngâm nghe vậy lặng đi một chút, trầm ngâm nói:
- Ta cũng không rõ cảm giác gì, dù sao... Dù sao lệnh bài là của U hậu, không phải giả.
Tư Không Minh gật gật đầu:
- Đó là cảm giác quen thuộc. Ngươi biết điều này có nghĩa gì không?
- Có ý nghĩa gì?
Tuyết Sơn Ngâm hơi hơi nghiêng đầu.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549603/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.