Địch tập kích! Địch tập kích!
Binh sĩ giữ thành la to. Đám quan quân phía trong thành giáp nón chỉnh tề được huy động lên tường thành. Phóng mắt có thể thấy, ai ai cũng có thể thấy lực lượng phản quân đều rất tinh nhuệ.
Mưa rơi rào rào, những con chiến mã lao ào ào qua những ngã tư thẳng tới chỗ của giáo chủ Thiên Gia giáo A Mạc Hách Địch trú lâm thời.
- Cái gì? Có kỵ binh đột kích? Bao nhiêu người?
A Mạc Hách Địch vừa ăn xong cơm trưa, nghe đc tin này xong không khỏi khẩn trương.
Tên lính ướt như chuột thở phì phò:
- Mưa quá lớn, thấy không rõ số lượng.
- Thấy không rõ?
A Mạc Hách Địch thấy lạnh hết cột sống.
Tên lính đang quỳ liền run lên, vội nói:
- Đại khái... Đại khái một hai vạn kỵ binh.
- Đại khái?
- Tầm ba bốn vạn...
- Rốt cuộc là bao nhiêu?
A Mạc Hách Địch đập bàn rồi thét.
Tên lính sợ quá quỳ dính đất lắp bắp:
- Ba… À không… Bốn… Bốn vạn.
Ngồi phía dưới A Mạc Hách Địch là một vị râu dài mặc hắc bào cười khẽ:
- A Mạc giáo chủ đợi một chút, sốt ruột làm gì? Mấy ngày trước thám mã hồi báo, quân chủ lực của quân Hạ vẫn đang ở phía đông, đi hướng tây nam. Nếu có đến ba, bốn vạn quân ập tới dưới thành, không có khả năng chẳng có tí tin tức nào, ít ra chúng phải đạp đổ Nham thành. Huống hồ thời tiết thế này mấy vạn kỵ binh công thành thế nào được?
A Mạc Hách Địch đối với trung niên ấy tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549602/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.