'Không biết đối diện như thế nào? nếu em có thể thật lòng đối diện với cảm xúc của chính mình thì sẽ chẳng xảy ra chuyện này' hắn chất vấn
Lòng tự tôn cộng thêm men rượu trong người khiến cô cố gắng lý luận
'Tôi ... tôi đâu có dối lòng ...' nói đến đây bản thân cô cũng cảm thấy có chút không đáng tin, cúi gầm mặt không dám đối diện với người trước mặt
Nếu cô cầm tinh con rùa thì ngay lúc này sẽ chui vào cái mai ngay lập tức
Cái người kia chẳng có phản ứng gì, cô cũng xấu hổ không dám ngẩng lên nhìn
Ai da ... cổ sắp gãy rồi, anh nói gì đi chứ!!!!!!!!!!
Lâm Doãn gào thét trong lòng
Bạch Dạ Phi Long thở dài
'Vậy thì xem như tôi tự mình đa tình, còn ngu ngốc nghĩ rằng em có chút động lòng với tôi'
Nói xong hắn bước đi, chẳng có dấu hiệu sẽ ngừng lại
Hắn ... hắn cứ thế mà đi ư?
Không thèm quan tâm đến cô, đi tìm người phụ nữ khác
Rồi trêu ghẹo và làm những việc thân mật với người ta như đã làm với cô, có khi còn hơn như thế
Cô bị bỏ rơi rồi sao?
Lâm Doãn hít vào 1 hơi, cô chạy đến túm lấy 1 góc áo của hắn
Bàn tay nhỏ kia run rẩy nhưng vẫn cố chấp nắm chặt không buông
Miệng nhỏ mím lại muốn nói gì đó lại chẳng biết mở lời thế nào
Khuôn ngực phập phồng lên xuống không biết có phải vì thiếu dưỡng khí hay không
Nước mắt cũng thi nhau rơi
1 lúc lâu cô mới mở miệng
'Tôi ... tôi ... em ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778419/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.