Cô nhìn cổ tay bị hắn nắm rồi lại nhìn những người xung quanh đang há hốc mồm
Cái tên khốn này, nơi công cộng lại đông người như thế hắn lại dám động chân động tay
Lâm Doãn trong lòng tức giận nhưng vẫn cố duy trì nét hoà nhã
'Bạch Dạ tiên sinh có gì từ từ nói, lôi lôi kéo kéo như thế thật không tốt'
Bạch Dạ tiên sinh? hắn nhíu mày
Con mèo hoang nhỏ này lại ỷ trước mặt có nhiều người hắn sẽ không dám làm gì cho nên lại giở thói xấu rồi
Lâm Doãn nhìn sắc mặt hắn không vui ngược lại tâm trạng lại cực kỳ tốt
Chiêu này cô cũng đã dùng nhiều lần rồi, luôn khiến cái mặt kia tối đen như mực nhưng lại chẳng thể động vào 1 cọng tóc của cô
Trước bao nhiêu con mắt cô khí thế vùng tay lại
Bạch Dạ Phi Long vừa rồi còn đang nắm lấy tay cô, bây giờ bàn tay to lại rơi vào khoảng không trơ trọi
Hắn không xấu hổ vì bị cô làm cho mất hết mặt mũi, chỉ cảm thấy có chút thất vọng
Không cam lòng mà thu tay về
'Haha, con bé này ... dù sao cũng sắp về chung 1 nhà, con còn xấu hổ' Khương Mộc phu nhân nhanh chóng giải vây cho con rể quý của mình
Mặt Lâm Doãn hiện lên vài đường hắc tuyến
Rốt cuộc ai mới là con ruột của mẹ vậy?!!!!!!
Với cả ai thèm ở chung nhà với hắn?
Xấu hổ cái quỷ
Cô cũng lười giải thích, dù có nói gì thì mẹ cũng sẽ tìm được cách giải quyết
Lâm Doãn đắc tội với baba thì chỉ có baba mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778405/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.