Vẻ mặt niềm nở tươi cười của Khương Mộc phu nhân chẳng còn nữa, bà mở miệng nhẹ nhàng nói với cô nhân viên tò mò
'Tôi không phải họ Lâm, mà nó ... cũng không phải'
Mọi người nghe xong đều sốc đến mức mắt chữ o mồm chữ a
Lâm Doãn cúi gầm mặt, cô thầm rủa
Đã tan làm lâu lắm rồi, còn không về mau đi, ở lại đây làm cái gì a?!!!!!!!
Ahhhhhhh, đúng là phiền phức mà
Đáng ra hôm nay nên nghỉ làm mới đúng
Chủ tịch hôm nào cũng bắt cô tăng ca sao hôm nay lại cho về sớm chứ?
Để cô lâm vào tình thế như vậy, thật là tức chết mà
'Doãn Doãn '
'Ách ... vâng' cô đang suy nghĩ mắng người không kịp phản ứng có chút giật mình
Không khí lúc này lạnh đến mức khiến mọi người không ai thở nỗi
Khương Mộc phu nhân đôi mắt lạnh tanh nhìn con gái mình, câu tiếp theo bà nói còn khiến người ta khiếp đảm hơn
'Cái họ Khương Mộc khiến con xấu hổ đến mức phải che giấu hay sao?'
Đối mặt với cả trăm cặp mắt phóng về phía mình vẫn làm cô cảm thấy khó chịu
Cô đưa tay lên vén mái tóc đang rũ xuống gương mặt trắng mịn nhưng thật ra là đang muốn day thái dương như đang có cả đàn ngựa chạy loạn trên đồng cỏ khiến đầu cô nhức in ỏi sắp nổ tung kia
Mẹ thừa biết còn hỏi con vấn đề này, baba trước đó đuổi ra cô ra khỏi nhà còn bảo muốn đoạn tuyệt quan hệ
Làm sao cô dám sử dụng cái họ chết tiệt này?
Hơn nữa cô là người thuộc trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778404/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.