Lâm Doãn cầm túi xách định đứng lên thì hắn nói
'Sao em không ngủ thêm, mệt mỏi cả đêm rồi. Đồ em cũng bẩn rồi, đồ mà anh chuẩn bị em mặc vào đi'
Hắn đi đến lấy bộ đồ gấp gọn gàng để trên bàn đưa cho cô
Lâm Doãn bất giác nhận lấy
Hắn ... vì cô không chịu ngủ thêm nên hắn mới có gương mặt như thế sao?
Không phải vì chán cô?
Trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút vui
Hắn đưa cho cô xong liền đi ra ngoài
Cô nhanh chóng thay đồ
Áo sơ mi trắng kết hợp quần da màu đen, thêm 1 sợi dây nịch lấy vòng eo nhỏ nhắn, đôi giày boot cao 5 phân hoàn toàn che đi được những dấu vết nóng bỏng tối qua
Lâm Doãn thay xong liền đi xuống lầu
Mùi đồ ăn thơm nghi ngút khiến cô chú ý, đói quá đi
Hắn thì hay rồi, bắt cô về nhà mình hành hạ cả đêm đến khi thoả mãn mới cho cô ngủ
Bây giờ còn vui vẻ ăn cơm
Bụng cô đói meo, cũng chẳng ai chở về
Arggggg, cô thật sự muốn bóp cổ tên này đến chết
Đi xuống bật thang, từng bước đều tưởng tượng đó là khuôn mặt của hắn mà giẫm xuống
Bạch Dạ Phi Long nghe thấy tiếng bước chân tâm trạng liền vui vẻ
'Mau đến ăn điểm tâm đi, chắc là em đang rất đói'
Cô nhìn về phía cái bàn gỗ dài, 2 phần ăn trông cũng đơn giản có gì ghê gớm
Nhưng mà ... có vẻ rất ngon
Cô nuốt ngụm nước bọt
Phải kìm nén, dù rất đói bụng nhưng ở đây 1 giây thì phải nhìn sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778392/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.