Huh? Vợ ư? 
'Cái ... cái tên này, anh điên rồi hay sao, bỏ ra ... đừng có chạm vào tôi ... nếu không ngày mai tôi đảm bảo sẽ là ngày giỗ anh' 
Ngày mai cô sẽ cho hắn chết không toàn thây 
Lâm Doãn lắc lắc cơ thể không cho hắn chạm vào 
Bạch Dạ Phi Long hôn cổ cô, tay bận bịu cởi nút áo sơ mi của mĩ nhân trước mặt 
1 đường trượt xuống, ở nơi rãnh sâu mê hoặc kia đưa lưỡi l.i.ế.m l.á.p 
'Anh có nghe ... ưm ... tôi nói ... tôi nói không ... mau bỏ ... ra' 
Cô khó khăn phản kháng, giọng nói run rẫy đứt quãng 
Hắn chẳng thèm quan tâm, cứ tham lam thưởng thức cơ thể thơm tho 
Tay hắn vòng ra sau tìm kiếm nút áo ngực 
Pực ... đồi núi kia hiện ra 
'Ah ... Bạch Dạ Phi Long tôi phải giết anh!!!' 
Hắn ngồi dậy , từ trên cao như đế vương nhìn xuống 
Bàn tay nắm 1 bên tròn trịa bóp nó đến méo mó 
'Vậy thì ngày mai hay ngay bây giờ mới là giỗ của anh? Tiểu Doãn, lời em nói thật không đáng tin' 
Tới lúc này còn dám bắt bẻ cô? 
Lâm Doãn cắn răng nghiến lợi, vừa uất ức vừa xấu hổ, cô biết hắn chẳng mặn mà gì mấy câu hăm doạ của cô, nhưng vẫn không nén được mà gào to 
'Gia đình tôi biết những chuyện anh làm chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu, quay đầu là bờ, bây giờ anh dừng lại tôi sẽ không truy cứu nữa!!!' 
Caravat hắn trói tay khiến cô không thể thoát được, hiện giờ cơ thể xinh đẹp lại ẩn hiện trước mắt 
Bạch Dạ Phi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778388/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.