Lâm Doãn uốn éo thân mình, hắn chống 1 tay bên cạnh eo cô, 1 chân đang để ở giữa 2 chân cô khiến cô không thể nào chạy được
Tay bị nắm rất đau, hắn cũng chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì
Bóp cổ tay cô sắp gãy luôn rồi
'Bỏ ra, rốt cuộc anh bị cái quái gì vậy, điên à?!!!'
Hắn nhíu đôi mắt, từ trên cao nhìn xuống cô y hệt con thú nhỏ sắp bị sư tử ăn thịt
Hơi thở của hắn phả vài mặt khiến cô cảm giác tình cảnh này cực kỳ nguy hiểm
'Em dám đi xem mắt?' hắn lên tiếng chất vấn
Cô xem mắt thì sao chứ
Lâm Doãn có chút chột dạ nhưng bản thân cũng chẳng hiểu tại sao lại có cảm giác đó
'Xem mắt cũng chẳng phải chuyện gì đáng xấu hổ, tại sao tôi lại không dám?'
Hắn nắm cổ tay cô ngày càng chặt hơn, cô cảm thấy hình như máu không còn lưu thông vào bàn tay nữa rồi
'Đau ...'
Cô biểu tình
Nhưng chẳng thể làm người bên trên thương xót
'Em làm vậy là có ý gì?'
'Có ý gì là ý gì, trai lớn lấy vợ ... gái lớn gả chồng, chẳng lẽ tôi phải sống cô độc cả đời không nơi nương tựa? Bây giờ tôi không còn nhỏ cho nên muốn có 1 gia đình ...'
'Em muốn gia đình anh có thể cho em, điều kiện anh đưa ra có gì không thoả đáng, tên khốn nạn lúc nãy hơn anh ở điểm nào, em ở bên cạnh anh có gì không tốt sao cứ phải đi tìm những thằng khác' hắn xen ngang vào
Cái tên này càng nói càng quá đáng
'Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778387/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.