Giờ ăn trưa ...
Hoan Hoan đi khắp nơi tìm Tô Việt Bân
Hôm trước gặp nhau quên mất hỏi anh họ làm việc ở bộ phận nào, cứ mãi hàng huyên chuyện quá khứ
Nên bây giờ phải chạy loạn như thế này
Mệt chết mất
Mà cảnh tượng cô chạy khắp nơi, lại được nhân viên các bộ phận thêu dệt thành những câu chuyện đặc sắc
Có người bảo cô đắc tội chủ tịch nên bị phạt tìm kiếm các tài liệu cũ không dùng đến dẫn đến cảnh tượng chạy hết nơi này đến nơi khác trong giờ ăn cơm
Ngay cả nghỉ cũng không được
Có kẻ lại bảo cô tỏ tình với chủ tịch thất bại hôm nay là buổi làm cuối cùng nên khóc lóc ầm ĩ, chạy loạn làm càng, ngay cả Lâm Doãn lúc trước với cô quan hệ thân thiết cũng cảm thấy con người cô trơ tráo không thể chịu được, liền xin chủ tịch nghỉ vài hôm để không nhìn thấy mặt cô
Nói chung, vài kịch bản muôn màu cứ thế mà được xuất bản chỉ trong vài phút chạy ngắn ngủi của Hoan Hoan
Lúc tìm được Tô Việt Bân thì giờ nghỉ trưa cũng kết thúc
Hoan Hoan hớt hải chạy đến
'Phù ... Bân Bân ...'
Tô Việt Bân ngạc nhiên lại có phần lo lắng hỏi
'Hoan Hoan, em ... em sao thế, trong người thấy không khoẻ à?'
'**Em ...'
'Bân Bân**!!!' 1 tiếng thét chói tai vang lên, cô còn chưa kịp nói rõ với anh họ mà
Hoan Hoan hít sâu, nhìn chủ nhân của tiếng hét đang từ xa xông đến
Là 1 phụ nữ trung niên, trên người khoác áo lông chồn, cổ và tay đều đeo vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778338/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.