Ở bên kia Nhất Phàm không trực tiếp đến mộ viên mà anh ra Sài Gòn trước, khi Nhất Phàm tới đó thì vừa đúng giờ ăn sáng, 4 năm trước, mỗi năm đến ngày giỗ của Tuệ Hân thì Nhất Phàm cũng sẽ đến đây mua bánh cảo nước gà và cháo bát bửu mà Tuệ Hân thích nhất. Tuy Tuệ Hân là cô gái nho nhã thích Blue Moutain, nhưng khi gặp phải món ăn nào ngon thì cô cũng sẽ không từ, ở điểm này thì cô và Vũ Tịnh giống nhau. Trước đây, vì mẹ của Nhất Phàm không thích những món ăn ngoài đường nên những món Tuệ Hân chuẩn bị ở nhà đều là những món tây có thể đặt lên bàn như sữa, trứng chiên, sandwith.., vì chồng, cô không thể lựa chọn những món mình thích, tuy Tuệ Hân không bao giờ lộ ra vẻ không vui trước mặt anh, nhưng chu đáo như Nhất Phàm làm sao mà không phát giác ra chứ? Vì thế mỗi khi ba mẹ không ở HK thì Nhất Phàm sẽ lại dắt Tuệ Hân đến Sài Gòn ăn những món ăn ở đây, lần nào cả hai ăn cũng dính đầy dầu mỡ và lần nào cũng là Nhất Phàm lau cho Tuệ Hân. Còn có một lần sinh nhật của Tuệ Hân, sáng sớm Nhất Phàm chạy ra Sài Gòn mua thức ăn mà cô thích về, đợi khi Tuệ Hân thức dậy nhìn thấy những món trên bàn, cô khóc đến đáng thương, lúc đó trái lại lại làm Nhất Phàm còn đang đứng chờ được khen ngợi gấp gáp hẳn lên, trong lúc đó anh mới hiểu câu nói kinh điển trong phim truyền hình: tâm tư của phụ nữ là thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-em-hanh-phuc/2099733/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.