🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm sau, họ ra khỏi nhà từ sáng sớm, trên xe, hai người không nói gì, tuy Vũ Tịnh chỉ tạm thời rời khỏi hai tuần, nhưng hai người đều cảm thấy có gì đó thương cảm.



- Ngủ một chút đi, lát nữa tôi gọi cô dậy cho. Đêm qua cô ngủ trễ như vậy, bây giờ chắc chắn là rất buồn ngủ rồi.



- Không có, thật ra tôi đang rất hứng khởi, không phải ngày ngày ngồi trong phòng làm việc đau lưng nhức mỏi. – Cô cố ý nói đùa để che đậy sự bất an của mình.



- Wa, cô đừng nói tôi xấu xa đến vậy chứ, tôi có trả lương cho cô đó.



- Tôi đâu có nói anh xấu, chỉ là bắt đầu từ hôm nay tôi phải sống một cuộc sống khác.



- Nhớ, phải ăn cơm đúng giờ đó, nếu như cô xỉu lần nữa thì không ai đưa cô vào bệnh viện đâu.



- Yes sir. Sao anh cứ coi tôi như con nít thế này?



- Cô vốn là con nít mà! – Cứ thế mỗi người một câu, cả hai đã đến nơi.



- Được rồi, tôi đi đây. Anh trở về phải cố gắng làm việc đó.



- Ừm, tạm biệt.



Nhất Phàm đứng nhìn Vũ Tịnh rời khỏi, trong lòng tự nhiên dâng lên một cảm giác không nỡ. Nhìn thân thể ốm yếu của Vũ Tịnh run rẩy trong gió, Nhất Phàm lấy áo khoác lông từ trong hành lý của Vũ Tịnh ra rượt theo cô.



- Vũ Tịnh, mau mặc vào đi, trời lạnh như vậy mà cô mặc ít như thế, chắc chắn sẽ bị lạnh đó.



Nhất Phàm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-em-hanh-phuc/2099731/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoàn Em Hạnh Phúc
Chương 20
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.