Cố Du đóng cửa rồi xoay người lại mím môi mỉm cười.
Phó Lệ Minh ngồi yên một chỗ, biểu hiện trên mặt lạnh lùng: “Em cầm gì trên tay đó?”
Cố Du đi qua, đặt tới trước mặt anh: “Anh tự xem đi.”
Phó Lệ Minh nhận lấy, mở ra xem.
Đọc xong, anh ngước mắt nhìn Cố Du: “Hoắc Diệc Thanh cố ý nói em lên đưa cho anh?”
Nhìn điệu bộ của anh có vẻ như không muốn đồng ý.
“Bởi vì em muốn gặp anh, nên cố ý đến hỏi anh ấy có gì muốn giao cho anh không, sau đó anh ấy đưa em cái này.” Cố Du rất chú ý tìm từ.
Ánh mắt Phó Lệ Minh trở nên nóng rực, thần sắc dịu đi rất nhiều, hoặc nói là, tâm tình trở nên tốt hơn.
Anh đứng lên, đi qua bàn làm việc, dừng lại trước mặt Cố Du, cúi đầu hỏi: “Muốn gặp anh?”
Cố Du ngửa đầu nhìn anh, không rụt rè, nói: “Đúng vậy.”
“Bây giờ gặp được rồi đó.”
Cố Du biết anh đang cố ra vẻ bình tĩnh, chờ cô chủ động. Nào có chuyện tốt như vậy? Cô giảo hoạt nói: “Ừ, gặp được rồi, bây giờ em đi đây.”
Nếu đã đến đây rồi, thì đâu có đi dễ dàng như vậy.
Phó Lệ Minh không nói hai lời, ôm lấy bả vai cô, cúi đầu hôn cô.
Không biết hôn bao lâu, cơ thể Cố Du mềm nhũn, chống đỡ lên bàn làm việc. Mà anh cũng không biết thỏa mãn, càng hôn càng kịch liệt.
Cho đến khi bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện, có người đến tìm Phó Lệ Minh.
Cố Du căng thẳng muốn chết, mặc dù cửa văn phòng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-du/1182166/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.