Một ngày mới lại đến, nắng mới trải dài trên thảm cỏ xanh mượt, làm cho cỏ cây ánh lên một màu xanh rực rỡ, những hạt sương sớm long lanh như những viên ngọc trai ai đó mới thả vào, nhỏ xuống đất. Cây lá đung đưa theo gió hoà vào khúc tình si của lũ chim trên cành cây bên cạnh cửa sổ.
- Con gái ơi! Mau dậy xuống nhà ba có chuyện muốn nói - Tiếng ông Minh yêu chiều gọi con gái vọng từ căn nhà không quá sang trọng như đủ đầy tiện nghi và cả sự ấm cúng.
Không rõ sao hôm nay đồng hồ đúng lúc điểm sáu giờ, Phương Anh một chút ý niệm muốn ngủ thêm cũng không có. Theo quán tính bật người dậy, làm vệ sinh cá nhân sao đấy chọn một bộ đồ thoải mái dùng để mặc ở nhà.
Đang không biết giết thời gian rảnh của buổi sáng bằng cách nào liền nghe tiếng ba gọi. Phương Anh nở nụ cười tươi "dạ" một tiếng to rồi chạy xuống nhà.
Nhìn thấy Phong đang ngồi trên chiếc sofa cạnh ba mình Phương Anh liền chau mài, có chút không thích anh. Con người này, nhìn bề ngoài lịch sự, chững chạc như thế lại ăn nói hàm hồ.
Nhớ hôm trước, khi hai người đi cùng nhau, không rõ vì đâu Phong kéo cô lại gần mình cười sủng nịnh buông một câu khiến cô không khỏi bất ngờ.
- Ngày mai anh sẽ xin phép ba mẹ cưới em - Câu nói vừa kết thúc trong anh hiện lên đầy ý cười. Anh đã suy tính kỉ rồi, đời này kiếp này anh chỉ muốn mang Phương Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-song-sinh/3247938/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.