Nhiệm Dương ở bên ngoài phòng cấp cứu đi đi lại lại lo lắng. Đúng lúc này, bác sĩ mang theo kết quả xét nghiệm
mau den:
"Nhiệm thiếu chúng ta vào phòng tôi nói chuyện có được không?"
"Cô ấy sao rồi. Nói ở đây luôn đi!"
Nhưng bác sĩ nói:
"Chuyện này cần phải giải thích kỹ càng. Cho nên mời ngài theo tôi!"
Vào bên trong phòng bác sĩ, Nhiệm Dương mất kiên nhẫn lập tức nắm lấy cổ áo của tên bác sĩ:
"Nói nhanh lên! Đừng nhiều lời!"
"Nhiệm thiếu, đầu tiên chúc mừng ngài vì thiếu phu nhân mang thai."
Hắn nhe xong giật mình. Lần đầu tiên hắn nghe mình có con.
"Nhưng mà ngài có thể buông tay được không?"
Nhìn thấy sắc mặt lo lắng của bác sĩ, hắn mới nhận thức rằng mình phản ứng có hơi quá:
"Xin lỗi!"
Nhưng lời tiếp theo mà bác sĩ nói như muốn đẩy hắn xuống địa ngục:
"Đứa bé không thể giữ."
Lần này không chịu được nữa, hắn vung nắm đấm vào mặt bác sĩ:
"Bụp"
"Khốn kiếp! Tại sao con tôi không thể giữa?"
Vị bác sĩ ôm mặt:
"Nhiệm thiếu, nghe tôi nói hết đã. Bởi vì thiếu phu nhân mang thai ngoài tử cung. Mà thai ngoài tử cung rất nguy hiểm. Có lẽ thiếu phu nhân đã biết. Cô ấy không chịu được cú sốc này cho nên mới sử dụng thuốc chống trầm cảm. Uống không đúng cách sinh ra ảo giác."
Nhiệm Dương muốn khuyu xuống. Hắn chống tay lên bàn hít thở.
"Nói đi! Bây giờ phải làm thế nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-sinh-menh-mot-doi-yeu-anh/3648118/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.