"Tôi tin em!"
Chỉ một câu nói này của Nhiệm Dương khiến Uyên Nhi chững bước. Cô ta gào lên:
"Vậy còn đứa bé? Không phải vừa rồi rơi xuống hồ bơi sao?"
Đổng Niệm An chớp mắt nhìn Nhiệm Dương. Hắn hiểu ý để cô đứng xuống. Niệm An đứng dậy tiến gần lại Uyên Nhi.
"Chát"
Một bạt tai giáng xuống khi Uyên Nhi nhăn nhó:
"Cô bị điên rồi sao dám đánh tôi?"
Niệm An hừ lạnh một tiếng. Cô vung tay tát cái thứ hai:
"Một cái tát cho Tiểu Bảo. Một cái tát cho tôi!"
"Đứa trẻ vô tội vậy mà cô có thể ra tay tàn nhẫn như vậy sao?"
Uyên Nhi cãi cố:
"Có phải cô rơi xuống nước bị điên rồi không? Người làm hại thằng nhóc đó không phải là tôi. Tôi trực tiếp thấy cô ép thằng bé uống rượu."
Lời này nói ra không sợ mất mặt sao? Niệm An đưa tay đấy mạnh Uyên Nhi té xuống đất:
"Cô thấy tại sao không ngăn cản tôi? Vậy phải xem lại nhân phẩm làm người của cô rồi. Có biết đứng nhìn hung thủ ra tay mà không báo án là tội gì không?"
Niệm An cúi xuống vỗ mặt cô ta vài cái:
"Là đồng phạm đó!"
"Cô?"
Mà cảnh này đều bị phóng viên chụp lại. Cho dù là vậy, Niệm An cũng không sợ. Vì cô đã có cây đại thụ chống lưng.
Đúng như cô muốn, Nhiệm Dương chỉ cần nói một tiếng:
"Các người muốn đăng còn phải hỏi ý kiến của tôi."
Phóng viên sợ hãi lắc đâu:
"Chúng tôi không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-sinh-menh-mot-doi-yeu-anh/3648114/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.