Niệm An lấy tay đẩy nhẹ người Nhiệm Dương một cái mà hắn đã cam tâm tình nguyện ngã xuống giường.
Dưới ánh sáng mập mờ của căn phòng, càng tôn lên vẻ nam tính của người đàn ông. Hắn chớp mắt một cái, yết hầu khẽ dao động ngay lập tức làm người con gái ở trước mắt ngã vào lòng. Toàn bộ cơ thể của cô áp đặt lên người hắn.
Hơi ấm từ người cô cũng lan sang người đàn ông. Có phải đang sưởi ấm trái tim lạnh buốt của hắn không?
Niệm An đưa tay vuốt dọc sống mũi của Nhiệm Dương. Bàn tay cô chạm đến bờ môi rồi trượt xuống trái cổ rồi dừng lại ở đó trêu đùa một chút. Người đàn ông nhếch mép cười một cái
“Tiểu hồ ly!”
Hắn vòng tay qua sau lưng vuốt dọc sống lưng của cô. Niệm An bắt đầu phản kháng đưa tay ngăn lại:
“Đừng!”
Bởi vì những vết sẹo chằng chịt trên lưng có thể sẽ làm hắn khiếp sợ. Hắn trầm giọng trong lòng dâng lên chua xót:
“Là bọn họ đánh em?”
“...”
Không nghe cô trả lời cũng đã biết đáp án.
“Sao không đánh trả?”
“Nhiệm Dương, lúc đó tôi không có chỗ dựa!”
“Vậy lúc ở bệnh viện, tại sao dám đánh trả?”
“Bởi vì…”, Niệm An ngập ngừng. Cô không biết người đàn ông trước mắt mình có chịu làm chỗ dựa cho cô không?
Câu nói chỉ dừng lại ở đó nhưng Nhiệm Dương biết rất rõ vế sau:
“Bởi vì em xem tôi là chỗ dựa có đúng không?"
Hắn dứt lời xoay người cô lại. Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-sinh-menh-mot-doi-yeu-anh/3647620/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.