Rời sơn trại đã ba ngày, mọi người vẫn tiếp tục hành trình đi về phía tây của mình(nghe sao giống Đường Tam Tạng đi thỉnh kinh quá ^^!) ra khỏi địa phận của U Lan thôn đi về phía tây hơn trăm dặm sẽ là Lam Mộc thành. Lam Mộc thành nằm ở hướng tây, quanh năm bốn mùa ấm áp vừa có núi lại có sông nơi đây đặc biệt được lão thiên gia ưu ái ban cho cảnh quang đặc sắc, địa hình thuận lợi phát triển giao thương(việc buôn bán) với các nơi khác, khí hậu ấm áp, không phải gặp cảnh hạn hán như Thanh An thành hay lũ lụt như Vĩnh Lạc thành, là nơi lý tưởng của thương nhân. Xe ngựa vào thành vì trong thành rất đông đúc nên không thể đi nhanh nên nhóm người quyết định tìm khách điếm trước, Lâm Thiên Vũ bảo A Thạch đi hỏi thăm xem trong thành có khách điếm nào trên bảng hiệu có khắc con chim ưng hay không. A Thạch chạy đi chừng 1 nén nhang sau thì quay lại, hắn thở phì phì leo lên xe ngựa báo cáo tình hình thám thính:
- Những cửa hiệu có khắc hình chim ưng trong thành rất nhiều, có tiệm cầm đồ, tửu lâu, khách điếm, phường vải… – A Thạch kể một lèo dường như sắp đứt hơi, Lâm Thiên Vũ đưa tay ngăn hắn ngừng nói, Liên nhi rót cho hắn 1 tách trà hắn liền cảm ơn rối rít, mắt phóng điện lung tung. Lâm Thiên Vũ nhìn thấy bọn họ mắt đi mày lại thì cười cười.
- Xa phu, đi đến khác điếm lớn nhất thành. – Lâm Thiên Vũ ra lệnh.
- Dạ!
Đi thêm 1 khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-phu-quan-1/1611431/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.