Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy một cô gái đẩy cửa đi vào, Lục Diệp Trạch và mọi người trong phòng bao đều kinh ngạc, không ngờ Hạ Vũ lại dẫn một cô gái tới. Bọn họ chưa từng gặp Hạ Dã, cũng không quen cô, nhưng nhìn khí chất cũng biết không phải là nhân vật đơn giản. Lục Diệp Trạch đùa: “Bạn gái cậu à?”

Hạ Vũ không phản bác, cũng không thừa nhận. Hạ Dã nghe thấy lời Lục Diệp Trạch nói, cả cô gái đang nhìn chằm chằm ông anh nhà mình nữa. Hình như Hạ Dã biết Hạ Vũ muốn làm gì rồi. Cô gái kia cũng khiến cô cảm thấy không thoải mái lắm, nên Hạ Dã cứ im lặng coi như giúp anh trai. Hạ Dã lên tiếng chào hỏi: “Chào anh Lục, em hay nghe Vũ nhắc tới anh lắm.”

Từ lúc Hạ Vũ đi vào, Mạnh Tinh luôn dõi theo Hạ Vũ, nhưng Hạ Vũ không thèm nhìn cô ta lấy một lần. Lúc này, nghe Hạ Dã nói vậy, Mạnh Tinh không nhịn được nữa. Đôi mắt cô ta ướt đẫm nước mắt đi tới trước mặt Hạ Vũ: “Vũ, cô ta thật sự là bạn gái cậu sao?”

Hạ Vũ không trả lời, Hạ Dã liền đáp lại: “Chị gái xinh đẹp, chị là ai vậy, hình như em chưa từng nghe Vũ kể về chị với em. Nhưng mà chị đừng lo, Vũ nhà em thường không nhớ rõ những người không quan trọng, chị đừng đau lòng nhé!” Lúc nói, cô vẫn không quên thân thiết nắm cánh tay Hạ Vũ.

Mạnh Tinh chợt không biết phải nói thế nào. Lục Diệp Trạch đứng ra làm hòa: “Cũng lâu lắm rồi chúng ta không họp mặt, khó khăn lắm mới ăn được một bữa cơm, không hỏi không nói gì nữa nhé, OK?”

Hạ Vũ không để ý tới anh ta, anh đi vòng qua Lục Diệp Trạch, tới bên cạnh bàn, ngồi xuống. Hạ Dã tới gần Hạ Vũ nói: “Chị gái kia thích anh đấy, đẹp quá đi mất. Em giúp anh giải quyết một cái phiền toái lớn rồi, anh định cảm ơn em thế nào đây?” Tư thế này, người ngoài nhìn vào sẽ cho rằng bọn họ đang âu yếm nhau. Ánh mắt Mạnh Tinh nhìn Hạ Dã không hề có thiện ý.

Hạ Vũ phát hiện sự thay đổi của cô ta, nhìn cô ta nhưng không nói gì. Lúc về đến nhà trời đã tối muộn, Hạ Dã thấy căn nhà trống rỗng không có ai, trong lòng có chút lạ lẫm. Cô không nói thêm gì nữa, đi về phòng ngủ.

Sáng hôm sau, sân bay thành phố F, Hạ Dã: “Anh, tạm biệt nhé.”

Hạ Vũ: “Chú ý an toàn, cả sức khỏe của mình nữa, có gì lạ thì nói sớm cho anh biết đó.”

Hạ Dã nhỏ giọng than thở: “Nhiều chuyện thật.”

“Hửm? Em nói gì vậy!”

“Không có gì đâu, ha ha, em nói em biết rồi, em sẽ không để mọi người lo lắng đâu. Em sẽ không lấy cơ thể mình ra làm trò đùa đâu mà. Đến nơi em sẽ phát định vị cho anh, sắp đến giờ check in rồi, em đi trước đây.”

Hạ Dã ôm Hạ Vũ một chút rồi xoay người đi vào sân bay. Trải qua mấy tiếng bay trên trời, giữa trưa cũng đã tới nơi, cô tìm một khách sạn vào ở, phát định vị của mình cho Hạ Vũ, rồi đến nơi mà nơi cô đã sống kiếp trước. Hạ Dã đi tới ngôi trường cũ của mình. Nhờ bác bảo vệ gác cổng, Hạ Dã thuận lợi đi vào trong trường học. Đang là giờ học, sân trường rất vắng người, Hạ Dã chợt nhìn thấy một người, cũng đang đi dạo trong trường giống cô. Trực giác của Hạ Dã nói cho cô biết, cô gái kia chính là bạn của mình. Hạ Dã đi tới, khẽ gọi: “Hứa Di?”

Cô gái trước mắt dừng lại. Cô gái này không ai khác chính là Đường Do, cô ấy xoay người lại nhìn Hạ Dã, hơi sững sờ, khẽ gọi tên: ''Chương Nam?” Giọng nói có chút nghi ngờ, không dám khẳng định giống như Hạ Dã.

Hạ Dã gật đầu, “Ừ, là tớ đây.”

Hai người nhìn nhau cười, có cảm giác như xuyên qua cả thiên niên kỷ, cuối cùng cũng gặp được nhau. Sau khi gặp nhau, hai người bắt đầu lên kế hoạch, về quê sống một thời gian.

Trong lúc đang lên kế hoạch, đã đến giờ ăn cơm, hai người bọn họ cùng vào căn tin trường ăn trưa. Ăn xong, việc đầu tiên, hai người thuê một căn nhà ba phòng ngủ gần trường học; việc thứ hai, đi gặp hiệu trưởng trường cấp 3 thương lượng, hai người muốn đi học một thời gian ngắn. Việc cuối cùng, đó là chuyện của Hạ Dã, về một cậu nam sinh, nếu nói là mối tình đầu của Hạ Dã thì cũng không hẳn, nói là bạn bè thì cũng không phải, nhưng việc thứ ba này Hạ Dã đành phải đợi đến sau khi nhập học, đến khi bọn họ làm xong hai việc đầu tiên.

Trời đã sập tối, Hạ Dã và Đường Do đi từ tiểu khu ra quảng trường. Quảng trường rất đông đúc, có một nhóm các bác gái đang nhảy quảng trường, có những cặp đôi nhỏ trốn từ trường học ra...

Hạ Dã và Đường Do đi dạo một vòng rồi về. Hai người đem chuyện gia đình mình nói cho người kia biết, hoàn toàn không có gì bí mật cả. Hơn 10 giờ, hai người chúc nhau ngủ ngon, rồi đi ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.