Sau khi trải qua khoảng khắc mật ngọt, Hàn Uyển lúc này cảm thấy vùng hạ thân mình có phần đau nhức. Cô định ngồi bật dậy liền bị người bên cạnh kéo ngã vào người anh. Phó Bắc Ảnh ánh mắt dịu dàng, cất giọng ôn nhu nói:
- "Em tỉnh rồi sao? Nào, đừng vội ngồi dậy, kẻo càng khiến cơ thể thêm đau nhức."
Dứt lời, Phó Bắc Ánh nhẹ nhàng đỡ lấy đầu Hàn Uyển tựa vào lòng ngực mình liền sau đó giúp cô mặc lại quần áo, cất giọng cưng chiều nói:
- "Vất vả cho em rồi. Hiện tại bên ngoài trời vẫn còn mưa lớn, tạm thời chúng ta cứ nán lại đây cho đến khi nào mưa tạnh hẳn. Cơ thể em bây giờ không thể nào để dầm mưa được, sẽ sốt cao mất."
Nói rồi, anh vòng tay ôm chầm lấy người con gái nhỏ vào lòng mà giúp cô duy trì thân nhiệt trước trận mưa giông bão bùng ở phía bên ngoài.
Ào...ào.ầm ầm...
Cơn mưa lớn vẫn không có dấu hiệu dừng lại mà rơi xuống như thác đổ, thi thoảng kèm theo sấm chớp.
- "Một...hai...một..hai..."
Bên trong cánh rừng, một chiếc xe hơi đời cũ đã bị hỏng lốp, lại còn xui xẻo rơi xuống một cái lỗ được ai đó đào sẵn khiến phần sau xe bị mắc kẹt.
- "Thanh Phụng, cậu tăng ga mạnh hơn nữa có được không?"
Người con gái với cặp kính cận dày sớm đã bị nước mưa làm cho trở nên mờ ảo, không tài nào nhìn thấy bất cứ thứ gì ngoại trừ đuôi xe trước mặt mình. Toàn thân cô giờ đã ướt sũng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3451035/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.