Đôi tay mỏng manh, cố bám víu vào mặt đất nhằm kháng cự hai tên quỷ sai đang ra sức kéo lấy chân Hàn Uyển lại gần phía hố đen đáng sợ. Lâu dần, khiến sức mạnh kháng cự trong tâm trí cô dần trở nên yếu đi. Trong bóng tối tử thần, không có lấy một người nào xuất hiện khiến nội tâm Hàn Uyển cũng vì thế mà trở nên nản chí. Những đầu ngón tay cố bám víu vào mặt đất dần dần buông xuôi rồi buông lỏng hẳn. Mặc cho hai tên quỷ sai đáng sợ dõng dạc kéo cô về nơi chiếc hố đen tử thần. Hàn Uyển đã không còn niềm tin, cũng như sức mạnh để đối đầu với cái chết. Cô nhắm nghiền mắt, giọt lệ tinh khiết như pha lê nơi đáy mắt cứ thế mà tuôn rơi không ngừng.
- "Vĩnh biệt cuộc sống, Hàn Uyển tôi đi đây."
Ngay thời khắc cô nhắm mắt buông xuôi mọi thứ, cũng là lúc cảm nhận sợi dây thừng rắn chắc của ai đó đã kịp thời xuất hiện, quấn chặt lấy đôi tay cô mà ra sức kéo cô ngược trở lại. Ngay khi Hàn Uyển ngẩng mặt lên nhìn người phía trước, liền lập tức, cô không kiềm nổi sự xúc động mà bật khóc nức nở, lớn tiếng trách móc:
- "Phó Bắc Ảnh, anh đừng ra sức chống lại số mệnh nữa. Kiếp này của tôi đã tận, chỉ mong anh sống phần đời còn lại thay tôi thật tốt."
Không ngờ, người duy nhất xuất hiện trong thời khắc cô đối đầu giữa ranh giới sống còn không ai khác chính là Phó Bắc Ảnh. Bàn tay ra sức kéo cô ra khỏi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3451017/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.