Phía ngoài vườn không ngừng vang lên tiếng cười nói giữa Hàn Uyển và Phó Bắc Sơ. Chưa bao giờ cô có lại cảm giác thoải mái như bây giờ. Một cuộc sống vô tư vô lo của một đứa trẻ. Chợt nhớ đến câu nói kì lạ của Phó Bắc Sơ ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Thâm tâm cô vẫn luôn thắc mắc, rằng cậu có thực sự nhìn thấy linh hồn của cô đang trú ngụ trong cơ thể của Châu Kỳ Ngưng hay không? Quả thật, cô rất muốn lên tiếng hỏi thẳng chuyện ấy, phần khác lại tỏ ra nghi hoặc và cảnh giác.
Bởi lẽ dù sao, Phó Bắc Sơ vốn chẳng bình thường như bao con người khác. Hơn nữa, anh lại còn là con trai của Vãn Lệ Chi, kẻ thù không đội trời chung với cô.
Về phía Phó Bắc Sơ, lúc này, anh đưa mắt nhìn chăm chăm vào người con gái đang tỏ ra trẩm tư, im lặng quan sát từng biểu cảm thay đổi liên tục trên gương mặt cô.
Cho đến khi, Hàn Uyển ngước mặt nhìn về phía anh, liền lập tức, Phó Bắc Sơ bỗng tỏ ra ngây ngốc, sau đó bật cười thật giòn, vui vẻ nói:
- "Hôm nay Bắc Sơ vui quá vì có người chơi cùng. Chị xinh đẹp, chúng ta có thể làm bạn với nhau được chứ?"
Trước ánh mắt long lanh, đang mong chờ câu trả lời của người trước mặt, Hàn Uyển khẽ thở dài một hơi, sau đó đưa tay xoa đầu chàng trai cao hơn mình một cái đầu với dáng vẻ vô tư vô lo như một đứa trẻ mà nhàn nhạt đáp:
- "Được thôi. Nhưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3451002/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.