Ngày hôm nay, Phó Bắc Ảnh bận việc ở công ty cho nên anh không thể trở về nhà ăn cơm cùng cô mà để lại dòng tin nhắn quan tâm, rất đỗi ngọt ngào:
- "Vợ yêu, nhớ đừng bỏ bữa nhé. Sau khi tan làm, em thích thứ gì cứ nhắn cho anh. Anh sẽ mua nó về cho em."
Hàn Uyễn thở dài chán nản trước những câu từ quan tâm sến súa này mà nhanh chóng đặt điện thoại sang một bên, nhàn nhạt tận hưởng bữa trưa ngon lành. Hiện tại, chỉ có mỗi cô dùng cơm. Vãn Lệ Chi suốt mấy ngày qua chẳng trở về nhà khiến cô cảm thấy bản thân như đã trút đi phần nào gánh nặng. Một lúc lâu sau, một dáng người cao ráo với vẻ mặt dè dặt đang đứng lấp ló ở phía cầu thang, không ngừng hướng mắt nhìn về phía người con gái ở phía bàn ăn ung dung dùng bữa.
Không ai khác chính là Phó Bắc Sơ.
Nhìn vẻ mặt cô đơn, có chút tội nghiệp này khiến Hàn Uyển phút chốc đồng cảm mà cất giọng mời mọc cậu đến dùng cơm chung mặc dù thâm tâm cô có phần đề cao cảnh giác.
- "Là Bắc Sơ à? Tôi ăn cơm một mình cũng cảm thấy buồn. Chi bằng cậu ngồi xuống dùng chung cho vui."
Được cô ngỏ ý khiến Phó Bắc Sơ vô cùng hạnh phúc mà nhanh chân chạy đến, ngoan ngoãn ngồi vào ghế đối diện. Cử chỉ ngồi ngay ngắn này của anh khiến Hàn Uyển vô cùng hài lòng mà nở nụ cười công nghiệp nói:
- "Tôi xưa nay công tư phân minh. Không vì chuyện có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3451001/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.