Phó Bắc Ảnh vẻ mặt có chút dè chừng nhưng vẫn gật đầu ăn thử. Ngay khi dư vị thơm ngon dần tan trong đầu lưỡi, khóe môi anh khẽ cong mà mỉm cười với người trước mặt. Liền lập tức, Hàn Uyển vẻ mặt tự tin, dõng dạc nói:
- "Anh thấy chưa? Tôi đã bảo rồi mà, mùi vị của nó rất ngon."
Một lúc sau, Phó Bắc Ảnh đã mua thêm tận mười xiên mà ăn một cách ngon lành khiến người bên cạnh chỉ biết nhìn anh với nụ cười bất lực. Sau đó, Hàn Uyển trở thành người hỗ trợ Phó Bắc Ảnh tập đi. Nhìn đôi chân không giữ được thăng bằng của người đàn ông khiến Hàn Uyển không thể chịu được mà lập tức đỡ lấy anh, bĩu môi cằn nhằn nói:
- "Anh nhìn xem, ngoài kia vẫn còn biết bao nhiêu người đồng cảnh ngộ. Và họ cũng đang quyết tâm tập đi lại trên chính đôi chân mình giống như anh đấy. Cho nên, anh cũng phải có niềm tin ở bản thân."
Nghe những lời đạo lí thốt ra từ người con gái khiến Phó Bắc Ảnh không nhịn được mà cười thầm. Đôi chân anh vốn đã đứng vững từ rất lâu, chẳng qua là không thể chạy nhanh lập tức giống như người bình thường mà thôi.
Đi được vài bước, Phó Bắc Ảnh bỗng trở nên lảo đảo mà giả vờ té ngã khiến Hàn Uyển có chút lo lắng mà đỡ lấy người anh. Liền lập tức, khóe môi anh khẽ cong mà vòng tay ôm chầm lấy người con gái như một điểm tựa. Gương mặt đắc ý ấy chưa được bao lâu liền trên lưng anh cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3440276/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.