Sau khi dìu Phó Bắc Ảnh ngồi lại trên xe lăn, lúc này, Hàn Uyển cảm thấy bản thân có chút khác lạ so với mọi khi. Liền lập tức, cô cúi mặt nhìn chằm chằm vào đôi tay mềm mại, không chút chai sần của mình mà khó hiểu nói:
- "Tay tôi mịn và trắng từ bao giờ vậy? Chẳng lẽ, Vũ Uy đã mua loại kem nào tốt để dưỡng da tay cho mình sao? Thật là, đã bảo để dành số tiền đó trong việc cho vay rồi mà."
- "Cái gì? Cho vay gì chứ?"
Phó Bắc Ảnh nhíu mày khó hiểu trước sự lẩm bẩm của người con gái mà trầm giọng hỏi. Liền lập tức, anh dõng dạc lên tiếng:
- "Kỳ Ngưng, em nói gì kì lạ vậy."
Ngay lập tức, người bên cạnh đã hạ người thấp xuống cạnh chiếc xe lăn mà dõng dạc khoác lên vai người đàn ông khiến anh ngơ ngác đến khó hiểu, bên tai truyền đến giọng nói hào sảng của người bên cạnh:
- "Tôi hiểu rồi. Vậy ra anh là người đưa tôi đến bệnh viện chữa trị có đúng không? Cảm ơn người anh em nhé."
Vừa nói, Hàn Uyển đảo mắt nhìn chung quanh căn phòng sang trọng một lượt mà đánh giá. Cô tấm tắc ngợi khen:
- "Tôi định bảo Vũ Uy mang tiền đến để trả ơn, nhưng thấy anh cũng giàu sẵn rồi nên chắc không cần đâu ha."
Những câu nói của cô đa phần đều đề cập đến cái tên Lôi Vũ Uy khiến Phó Bắc Ảnh lúc này cảm thấy có chút ghen tuông mà lạnh giọng tra hỏi:
- "Châu Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3440267/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.