Đi một lúc lâu, Nguyễn Dạ Sênh nhìn chòng chọc như muốn đâm một cái lỗ to trêи màn hình điện thoại, nhưng vẫn không thấy tin nhắn trả lời của Hề Mặc.
Tin nhắn mà cô vừa mới gửi, đơn giản chỉ là một hình thức thăm dò. Thật ra, cô cũng không chắc chắn là Hề Mặc có nhìn thấy những bức ảnh do Trầm Khinh Biệt đăng lên hay không, huống hồ còn là xem bình luận, dù cho có nhìn thấy mấy bức ảnh đi nữa thì có lẽ Hề Mặc cũng không chú ý đến những lời nói đó.
Tuy nhiên, rõ ràng trước kia Hề Mặc trả lời tin nhắn cô rất nhanh nhưng lúc này lại không có động tĩnh gì, chẳng lẽ là đã thấy?
Nguyễn Dạ Sênh mong ngóng rồi lại thấp thỏm.
Đang nằm trêи giường cách một khoảng cách an toàn, Hề Mặc yên lặng nhìn điện thoại trêи tủ ở đầu giường. Cuối cùng nàng ngồi dậy, mở khóa điện thoại, đánh chữ vào trong khung chat: "Tôi thấy."
Ngón tay của nàng do dự treo trêи nút gửi đi, bất động tại đó.
Sau một lúc, nàng nghĩ nghĩ rồi lại xóa những chữ nàng vừa nhập, lần nữa đánh chữ: "Cô cảm thấy hứng thú với tiết mục luyến ái vườn trường?"
Sau đó ấn gửi đi.
Nguyễn Dạ Sênh vẫn giữ điện thoại trong tay, trước hết nhìn thấy tin nhắn trả lời. Chăm chú xem nội dung tin nhắn, mừng rỡ trong lòng nháy mắt bị thay thế bởi sự nghi hoặc, rốt cuộc Hề Mặc có ý gì?
Cuối cùng là thấy hay là không thấy?
Cô nhìn tin nhắn này của Hề Mặc như bị cách một tầng khó nhìn thấu, quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005292/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.