Nguyễn Dạ Sênh cúi đầu liếc nhìn cổ tay của mình bị Hề Mặc nắm, rồi đưa mắt nhìn Hề Mặc.
Hề Mặc lập tức buông tay.
Nguyễn Dạ Sênh mím môi, nét mặt trở nên nghiêm túc: "Ngoài việc lưu lại ấn tượng thì còn phải để lại ấn tượng tốt với ba cô."
"Tôi biết rồi." Hề Mặc nhớ lại lần trước cùng Nguyễn Dạ Sênh trở về trang viên Hề gia, hết cách nhìn Nguyễn Dạ Sênh, nhẹ thở dài: "Tôi sẽ tiếp tục cho cô để lại nhiều ấn tượng."
Nguyễn Dạ Sênh lại cười nhìn Hề Mặc.
Thật sự vì để diễn ra một Hề Mặc phù hợp nhất quán, Nguyễn Dạ Sênh bình thường ở đoàn phim ngay cả cười cũng phải khắc chế. Nhưng hôm nay không biết vì sao, cô lại cười không kiềm chế.
Có lẽ là cô và Hề Mặc đã cùng nhau nằm trêи một chiếc giường qua đêm, một lần hiếm thấy này làm cô cảm thấy quá hạnh phúc.
"Nếu cô muốn buổi chiều tiếp tục quay thì tốt nhất bây giờ nên đi nói với đạo diễn Lâm trước." Nguyễn Dạ Sênh ngược lại nhìn Lâm Khải Đường đang ở đằng xa: "Vừa mới quay xong chưa lâu, bây giờ ông ấy đang nghỉ ngơi thích hợp để nói với ông ấy chuyện nghỉ phép."
Hề Mặc cũng đang định như vậy: "Tôi đi nói với đạo diễn Lâm."
"Vậy tôi ở đây chờ cô." Nguyễn Dạ Sênh nói.
Hề Mặc gật đầu, xoay người đi đến chỗ Lâm Khải Đường.
Trầm Khinh Biệt bị Úc An mang đến nơi không có ai.
Xung quanh yên lặng, Úc An sau khi dừng lại nhưng không nói gì, chỉ đứng nhìn Trầm Khinh Biệt.
Trầm Khinh Biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005291/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.