Tuyên bố xử phạt xong, Càn Long dắt tay tiểu bánh bao nhỏ bé, liền ly khai.
” Hoàng huynh, từ từ đã.....”, Hoằng Thiên Nhật xem kịch vui kết thúc cũng
bước nhanh đuổi kịp cước bộ của họ.
Lưu lại phía sau hoa viên là tiếng gậy gộc, thỉnh thoảng vang lên tiếng khóc thét, cùng cái khăn nát trong tay Lệnh phi ở cạnh liên trì hắt xì không ngừng.
Đêm đó, Duyên Hi cung các thái giám phải hầu hạ rất khổ cực, bài trí lại đồ sứ và sắp xếp đám nô tài mới trong cung.
Nắm tay tiểu bánh bao vào Dưỡng Tâm điện, Hoằng Thiên Nhật mặt mày uỷ khuất đóng cửa lại.
” Thật sự là Vĩnh Tông về nhà, đệ đệ cũng không cần a!” Hoằng Thiên Nhật lầm bầm nói.
” Ngươi nói cái gì?” Dương Tâm điện bỗng vang lên tiếng nói, Càn Long xuất hiện tức giận hỏi.
” A, nơi này có đầy người nói sao chỉ có mình ta!” Hoằng Thiên Nhật bày ra vẻ mặt vô tội, biết rõ còn cố nói.
Càn Long hung hăng trừng mắt, liếc xéo vị đệ đệ dở hơi này của mình một cái, phanh một tiếng đem cửa cung đóng lại.
Hoằng Thiên Nhật sờ sờ mũi, ngửa mặt hỏi trời, tại sao hắn lại trở thành dư thừa a, hắn càng nghĩ càng không hiểu, coàn có chất nhi Vĩnh Tông kia, hắn còn chưa kịp “đùa giỡn” mà, hoàng ngạch nương, mau trở về đi, con trai ngươi bị người khác khi dễ này~~
Hoằng Thiên Nhật cúi đầu, xung quanh tràn ngập oán khí cường đại, bước từng bước nặng nề ra khỏi cung, dọc theo con đường hắn đi qua thì oán khí toả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-y-chi-tien-ca-ca/1456394/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.