” Hoàng thượng, người hãy làm chủ cho nô tì a.....”, Lệnh phi gục trước mặt Càn Long, khóc lê hoa đái vũ( dáng khóc của con gái đẹp)
” Cái gì làm chủ?”, hướng Lệnh phi nói nhưng lực chú ý vẫn đặt trên người tiểu bánh bao, vẫy tay gọi hắn,” Vĩnh Tông, lại gần đây cho hoàng a mã nhìn kỹ ngươi nào!”
Tiểu bánh bao chần chừ một chút, đi qua Lệnh phi đến trước mặt Càn Long, Càn Long nắm lấy tay hắn ôm hắn vào lồng ngực. Cái ôm này thật quen thuộc, hảo ấm áp, làm cho hắn cảm thấy không muốn rời đi, vì thế tiểu bánh bao chỉ động đậy vài cái rồi quên luôn, ngoan ngoãn dựa vào lòng Càn Long.
Vĩnh Tông? Lệnh phi trợn tròn mắt, chẳng phải là con của Hiếu Hiền sao, trách không được lại giống nhau đến thế.
“Nói đi —— ” xoa xoa đầu người trong lòng, Càn Long kiên nhẫn liếc mắt nhìn Lệnh phi đang quỳ gối phía trước, nữ nhân này còn đang làm gì, nói quanh co nửa ngày còn chưa nói nguyên cớ mọi việc, làm chậm trễ thời gian của hắn, phải biết rằng việc hắn muốn làm nhất bây giờ là ôm vợ hắn( chưa chi đã nhận vợ rùi =.=) bồi dưỡng tình cảm đi.
Lệnh phi không nói, nô tài chung quanh cũng không dám lên tiếng, một đám người cứ như vậy mà giằng co.
” Tại đây vừa làm gì, còn không mau nói”, cách đấy không xa Hoằng Thiên Nhật lên tiếng, nhân tiện đưa ra một hài tử, chính là tiểu thái giám lúc trước hắn phái theo tiểu bánh bao, tuy rằng biết nó là con của bánh bao đậu ( dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-y-chi-tien-ca-ca/1456393/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.