Vĩnh Kỳ trấn an Cẩm Tú: 
- Cẩm Tú, ngươi yên tâm đi, nói thế nào Hàm Yên vẫn là cách cách, Hoàng Hậu sẽ không làm gì Hàm Yên đâu, chỉ là lo lắng cho Tử Vy thôi. 
Cẩm Tú thì không lạc quan như vậy, nhớ lại những khổ cực cay đắng một tháng qua, nàng cảm thấy rét run cả người, sợ hãi lẩm bẩm: 
- Không đâu, không đâu. 
- Cẩm Tú, ngươi nói vậy là có ý gì? – Nhĩ Thái thắc mắc. 
Cẩm Tú rơi lệ đầy mặt, đến lúc này nàng cũng không giấu giếm nữa: 
- Từ lần trước giúp cho mọi người, ngay ngày hôm sau cách cách liền bị Hoàng Hậu nương nương gọi đến, hành hạ sai bảo đủ điều. Mấy ngày trước, cách cách còn bị phạt quỳ dưới cơn mưa xối xả rất lâu, đã bệnh nằm liệt giường mấy ngày hôm nay rồi, bây giờ còn bị hành hạ nữa sợ rằng cách cách không chịu nổi đâu. Phải làm sao đây? Phải làm sao đây? – Nàng run rẩy lặp đi lặp lại một câu, đủ thấy nàng lo sợ như thế nào. 
Những người khác kinh ngạc đến ngớ người, Tiểu Yến Tử thì hỏi: 
- Sao lại như vậy? Sao ngươi không nói với bọn ta chứ? 
- Cách cách không cho nói, Người bảo nói ra cũng không giúp được gì chỉ gây thêm phiền toái cho Hoàn Châu cách cách thôi – Cẩm Tú nghẹn ngào giải thích. 
Chỉ một câu nói đã bao hàm hết ý tốt, sự quan tâm của Hàm Yên, Tiểu Yến Tử càng thêm nôn nóng: 
- Muội đi tìm Hoàng a mã đi cứu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-tu-vy/2604702/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.