Sắp tới Hoàng Thượng sẽ xuất tuần phương Nam, còn dẫn bọn họ đi theo nên hào hứng thảo luận đủ thứ chuyện từ ăn uống đến vui chơi. Vĩnh Kỳ, Nhĩ Khang và Nhĩ Thái cứ âm thầm liếc mắt nhìn nhau, họ vốn định hôm nay bàn xem nên làm như thế nào mới tốt để trong chuyến đi tuần này để Hoàng Thượng yêu thích Tử Vy, tốt nhất xin được một kim bài miễn chết cho Tiểu Yến Tử trải đường cho việc sau này bí mật bị lộ ra nhưng khi nhìn Hàm Yên bọn họ đều chần chừ do dự, có lời không thể nói. Ngồi một bên nói chuyện với Tử Vy và Tiểu Yến Tử, Hàm Yên là người nhạy cảm tất nhiên cảm nhận được tương tác giữa ba người còn lại, đoán được có chuyện gì đó họ muốn nói, lại không tiện nói trước mặt nàng. Nàng cũng không có cảm giác tổn thương gì đó, dù sao bọn họ chỉ quen biết rất ít ngày, chưa đủ sự tin tưởng, thức thời nói:
- Muội hơi mệt, muốn quay về phòng nghỉ ngơi, mọi người cứ tiếp tục nói đi – Trước khi đi còn liếc mắt nhìn mấy người Vĩnh Kỳ mỉm cười nhẹ gật đầu một cái, thái độ ôn hòa để cho bọn họ biết nàng không để ý chuyện họ đề phòng nàng.
Khi Hàm Yên sắp bước ra khỏi bậc cửa, Nhĩ Thái bất chợt lên tiếng:
- Khoan đã, Hàm Yên cách cách. Cách cách, không cần phải đi.
Mặc cho Hàm Yên có thực sự để ý hay không nhưng bọn họ nếu đã muốn kết giao bằng hữu tri kỉ với Hàm Yên thì điều đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-tu-vy/2604696/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.