Nghe Nhĩ Khang nói vậy, Vĩnh Kỳ cũng nhìn thấy hi vọng nói:
- Phải, phải, phải. Cuốn tập Thành ngữ của ta cũng đã viết gần xong – Vỗ tay một cái – Bắt đầu từ thành ngữ đi.
- Vấn đề của huynh một cuốn tổng hợp thành ngữ, một cuốn ba ngàn bài thơ Đường là giải quyết được rồi, vấn đề của ta mới đau đầu đây – Nhĩ Khang lại tiếp tục than thở, còn không quên dặn dò – Ngũ a ca, Nhĩ Thái, hai người ở trước mặt Tử Vy đừng bao giờ nhắc đến chuyện Tình Nhi, mắc công Tử Vy suy nghĩ linh tinh rồi lại buồn lòng nữa.
Vĩnh Kỳ vỗ vào vai của Nhĩ Khang:
- Ta biết rồi, ngày trước chỉ một Thái Liên ta đủ đau đầu rồi. Huynh yên tâm đi, ta hiểu mà.
- Ta yên tâm? Làm sao mà ta yên tâm được – Nhĩ Khang thở dài thườn thượt.
Lúc này, Vĩnh Kỳ mới để ý Nhĩ Thái nãy giờ vẫn đứng thất thần ở một bên, vỗ vào vai hắn nói:
- Đệ sao vậy? Nãy giờ không lên tiếng, hôn sự của đệ và Hàm Yên cũng đâu có trắc trở gì lớn lao đâu?
- Sao lại không trắc trở chứ? Lão phật gia không thích Hàm Yên là vấn đề, hai cách cách gả chung một nhà là vấn đề, huống chi còn có Tình Nhi, Tình Nhi mà gả cho đại ca thì chuyện của bọn ta cũng sẽ tan tành – Nhĩ Thái than thở chán chường.
Nhĩ Khang cũng an ủi Nhĩ Thái:
- Đệ yên tâm đi, nếu vấn đề của bọn ta được giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-tu-vy/2604665/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.