Gần trưa, Hoài Cẩm Nam tỉnh dậy trước, anh quay đầu nhìn lại thấy Tịnh Kỳ đang ngủ rất say. Cô hơi hơi nghiêng đầu tựa lưng vào ghế ngồi, đôi mắt lanh lợi giờ đã ngủ say, lông mi lại dài lại đen, giống cây quạt nhỏ, ở mí mắt phủ xuống một bóng dâm. Gương mặt trắng nõn lộ ra vẻ hồng hào, một sợi tóc màu đen nằm ở bên môi cô. Mặc dù không tô son nhưng đôi môi lúc nào cũng hồng nhuận, giống hoa anh đào cánh mỹ lệ làm người ta muốn đến thưởng thức.
Căn phòng vô cùng yên tĩnh, tĩnh lặng đến có thể nghe được tiếng hít thở của chính mình, Tịnh Kỳ ngủ thật sự ngon, cô không nhúc nhích, chỉ có ngực là hơi hơi phập phồng, yên tĩnh mà ngủ giống như những mỹ nhân truyện cổ tích vậy.
Trong mắt Hoài Cẩm Nam tất cả đều là bóng dáng của Tịnh kỳ, hầu kết trên dưới lăn lộn một chút, tim mạnh mẽ từng hồi rung lên, một chút lại một chút, mạnh mẽ có lực, phảng phất ở thúc giục anh nên làm một cái gì đó.
Ngón tay anh giật giật, Hoài Cẩm Nam duỗi tay chỉnh lại sợi tóc cho cô, sau đó như ma xui quỷ khiến nghiêng người về phía Tịnh Kỳ, khuôn mặt tuấn tú chậm rãi, chậm rãi, lại gần cô…
Tịnh KỲ mơ thấy chính mình ở một nơi rất mộng mơ, hoa nở muôn màu, gió thổi nhẹ phơ phất, nơi nơi đều là hoa thơm kèm theo tiếng chim hót líu lo, nơi này đẹp như tiên cảnh, cô ở trên cỏ vui vẻ chơi đùa, hái rất nhiều bông hoa tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2792155/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.