Hoài Cẩm Nam ấn mật mã để mở khóa, vừa dụ dỗ vừa đe dọa nói, “Về đến nhà, em mau đi xuống dưới ”
“Em không xuống, xuống anh lại mắng em.” Tịnh Kỳ say rượu sau khuôn mặt hồng hồng, ôm chặt lấy cổ anh, hơi thở thơm ngọt từng đợt, từng đợt phả vào cổ Hoài Cẩm Nam.
Hoài Cẩm Nam bật cười, đành bế cô đi vào phòng ngủ, đến mép giường: “Đi xuống.”
Giọng nói nghiêm túc, Tịnh Kỳ mơ hồ nhìn cửa sổ sát đất, lại quay về phía anh, chậm rì rì mà bò xuống, ngoan ngoãn bò lên trên giường, dùng chăn đem bản thân bọc lại.
“Anh thật đáng sợ.”
Không thể cùng con ma men giảng đạo lý, Hoài Cẩm Nam thở dài một hơi, xoay người đi phòng bếp muốn nấu canh giải rượu cho cô lại phát hiện tủ lạnh rỗng tuếch.
Hoài Cẩm Nam nhìn vào trong phòng ngủ, xác định Tịnh Kỳ giờ phút này đã ngủ, liền lặng lẽ đi xuống lầu mua đồ.
Hoài Cẩm Nam xách đồ về đến nhà, liền nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng động. Anh nhíu mày, vừa rồi cô rõ ràng đã ngủ rồi cơ mà. Vừa mở cửa bước vào liền thấy Tịnh Kỳ bọc chăn bò về phía trước, xem ra đã say đến nỗi không biết bỏ chăn ra rồi.
“Đang làm gì?”
Tịnh Kỳ dùng ánh mắt mê mang, nhìn anh, suy tư thật lâu, ngơ ngác nói: “Em không thoải mái, muốn thay quần áo.”
Hoài Cẩm Nam nhíu mày “Đợi chút, anh đi tìm quần áo.”
Đến khi anh lấy quần áo về phòng ngủ, liền thấy Tịnh Kỳ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2792138/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.