“Cháu và anh ấy không còn quan hệ gì cả.” Bỏ qua ánh mắt của anh, cô mỉm cười nói tiếp.
Nghe được lời nói của Tịnh Kỳ, Hồ Hiểu Mai và Nghiên Dương vô cùng vui vẻ, xem ra kế hoạch thành công.
Còn Tịnh Dương sau khi bình tĩnh lại liền âm thầm thở dài, xem ra anh thực sự hấp tấp và xúc động quá rồi. Cho dù chán ghét Hoài Cẩm Nam nhưng con bé lại vô cùng coi trọng tình thân, nhất định sẽ không làm như vậy. Lén liếc mắt nhìn cô, lại nhận được sự hờ hững. Đây là giận anh ta rồi.
“Cháu đã cùng anh Cẩm Nam tách ra được một thời gian. Vốn dĩ định nhanh chóng nói cho mọi người nhưng vẫn chưa tìm được cơ hộ thích hợp. Thì nhân ngày hôm nay đây, cháu cùng muốn nói với mọi người. Mong mọi người tha lỗi cho sự bồng bột của cháu và anh ấy.”
Cô luôn gọi anh là “anh Cẩm Nam” nhưng anh lại không cảm nhận được sự ngọt ngào và tình yêu của cô ở trong đó. Hiện tại anh thực sự không xác định được lời cô nói là thật hay là giả nữa. Đến nước này vẫn là để anh nói thì hơn.
“Ba, ông nội, tất cả là lỗi do con. Do con không tốt nên Manh Manh mới cùng em ấy chia tay.”
“Nếu hai đứa đã chia tay trong hòa bình, vậy hôn ước coi như hủy bỏ. Từ nay trở đi ai đi đường nấy, không ai can thiệp ai. Tôi nói như vậy có được không?” Hoài Cận Ngôn nhìn Tịnh Sơn Thành nói.
“Được.” Tịnh Sơn Thành gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2792067/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.