Hoài Cẩm Nam ngồi đối diện với ba mình, ánh mắt nghiêm túc mà nhìn ông. Hai cha con im lặng đối mặt nhau, cho đến khi tiếng điện thoại của Hoài Cận Ngôn vang lên, là tin nhắn đến. Vừa liếc nhìn, ông đã cau mày lại, xem ra nhà họ Bạch thực sự muốn lật đổ con trai ông nên mới có thể phí nhiều tâm huyết như vậy.
“Chuyện này con định giải quyết thế nào?” Ông nhìn về phía Hoài Cẩm Nam, đứa con trai này của ông rất ưu tú, nhưng đôi lúc lại quá lạnh lùng, cứng ngắc. Cứ nghĩ rằng nó sẽ không bao giờ hiểu được trân trọng tình cảm của người khác, nhưng xem ra hiện tại đã va phải lưới tình.
Vậy cũng tốt, như thế sẽ làm nó có thể vui vẻ nhiều hơn một chút.
Anh trầm ngâm một lát sau đó mới trả lời: “Con và cô ấy tách ra cũng tốt, như vậy cô ấy và bé cưng đều sẽ không gặp nguy hiểm.” Anh vẫn quyết định nói cho ba mình biết chuyện đứa bé, nếu có ông che chở cô sẽ anh toàn hơn. Tuy rằng anh tin mình sẽ bảo vệ tốt cho cô, nhưng không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.
Hoài Cận Ngôn không dấu vết mà nhíu mày, bé cưng? Không phải Tịnh Kỳ đã bỏ đứa bé rồi sao? Đây là…, ông đưa mắt nhìn về phía anh.
Như biết được ý nghĩ trong ánh mắt của ba mình, gật đầu, anh nói tiếp: “Tất cả chỉ là hiểu lầm, đứa bé vẫn còn nhưng con mong ba sẽ không nói chuyện này cho mẹ. Bởi vì con sợ…”
Hoài Cẩm Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2792066/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.