Có một điều mà từ trước tới nay Lưu Mộng Tuyền không hề biết chính là Tịnh Dương đã thích cô từ rất lâu, từ ngay lần đầu gặp cô liền thích.
Tuy rằng ba người cùng lớn lên nhưng lại không có giao thoa nhiều, cho đến một hôm cô đến nhà anh chơi. Anh vẫn nhớ cô mặc chiếc váy màu nâu, vô cùng trẻ trung và xinh đẹp. Đứng ở ngoài cửa phòng gọi anh xuống ăn cơm.
Cô nhóc 18 tuổi xinh đẹp và ngây thơ, mỉm cười gọi anh “Anh Tịnh Dương, em mời anh xuống ăn cơm!” Giọng nói trong lành, ngọt ngào truyền vào tai anh, làm anh nhận ra, cô nhóc mà anh trông coi hàng ngày đã lớn rồi.
Những ngày sau đó anh bắt đầu tiếp cận cô nhưng do tính chất công việc mà anh lại để lỡ cô một lần nữa. Cho đến khi cô cùng Tịnh Kỳ từ Pháp trở lại, đứng trước mặt anh, tuyên bố rằng muốn theo đuổi anh.
Vốn cứ nghĩ chỉ là lời nói đùa nhưng những hành động sau đó của cô làm anh không tài nào kiềm chế được bản thân mình, cho đến đêm ở Mỹ, cô thuộc về anh, anh liền biết đời này, cho dù có chết, anh cũng không buông tay.
Tịnh Dương nhìn người con gái đang đứng trước mặt mình, nhớ lại toàn bộ những chuyện hai người cùng nhau trải qua, thầm hứa nhất định sẽ khiến cho quãng đời còn lại của cô thật hạnh phúc.
“Tịnh Dương con có bằng lòng lấy Mộng Tuyền làm vợ, yêu thương, chân trọng hết lòng hay không?”
Tịnh Dương nhìn về phía Lưu Mộng Tuyền, nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2791991/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.