Nhìn lá bùa bị tôi vẽ thành gà bới, tôi thật sự không thể tin nổi thứ quỷ quái này có thể cứu mình. Tôi còn muốn xin Liễu Long Đình có thể giải quyết chuyện của tôi trước rồi hẵng đi được không, nhưng còn chưa kịp nói thì Liễu Long Đình bỗng nhéo thật mạnh, khiến quai hàm đau đớn.
“Lần này tôi không ở nhà, nếu cô dám làm chuyện gì bất lợi với các con của chúng ta thì coi chừng tôi sẽ cho cô cửa nát nhà tan."
Anh ta đang cảnh cáo tôi ư? Vừa rồi khi Liễu Long Đình thỏa mãn mình, tôi còn tưởng rằng anh ta có ý với mình, hoặc là thích mình gì đó, không ngờ tôi đã nhầm rồi. Liễu Long Đình tốt với tôi, thỏa mãn tôi chỉ vì thai rắn có thể yên ổn mà thôi! Tôi âm thầm chửi thề, hất tay Liễu Long Đình ra: “Anh thật đáng ghét! Tốt nhất anh nên phù hộ tôi đừng bị thứ kia ăn mất, nếu tôi chết thì một bụng con cháu của anh cũng sẽ ngủm củ tỏi!”
Nghe vậy, Liêu Long Đình hơi trâm ngâm, ghé vào bên tai tôi nở nụ cười, nói: “Tôi luyến tiếc cô chết. Cô yên tâm, nếu thật sự có nguy hiểm, tôi sẽ phái người cứu cô.”
Tôi sắp tức chết rồi. Vừa định mắng Liễu Long Đình coi tôi là thứ gì? Muốn xài thì xài, không muốn thì vứt, dù gì tôi cũng đang giúp anh ta tu đạo, rốt cuộc anh ta có chút tình nghĩa gì không? Nhưng không chờ tôi chửi thì Liễu Long Đình đã biến mất, trong phòng chỉ còn một mình tôi.
Tôi càng nghĩ càng tức, giơ chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/206125/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.